Sen lắc lắc cái đầu, cười như hoa nở bóp mạnh tay tôi. Chị đâu biết Vĩnh đã bắt đầu đụ tôi tử lâu. Rồi tôi kể chị nghe những ấu thơ hấp da n của tôi với. Vĩnh. Hai đứa tôi thường rủ vô rẫy này. Không ai dạy biểu mà Vĩnh đã biết bú lồn tôi, dạy cho tôi bú cặc Chàng cho một ngón tay vào lồn tôi, khai phá cho cửa mình lớn dần. Và một ngày, chàng leo lên, đút con cặc vào tôi. Hai đứa đụ . Đụ liên miên. Có khi suốt cả buổi chiều. Có khi quá chạ ng vạng vẫn còn ôm nhau. Có khi trời tối thui, mới nhả ra dẫn nhau về. Tôi thường cởi truồng nằm ngang qua bắp
vế Vĩnh. Anh ngồi giống hệt cậu Tư của Sen. Một tay sờ vú non, một tay cho vào lồn tôi thụt, và cá hai nút lưỡi. Cho nên khi nghe Sen kể chuycn cậu Tư với Sen trong rừng, tôi bỗng nhớ Vĩnh kinh khủng. Lúc nhỏ thì chơi nhưvậy nó sướng không tướng được. Chỉ khác là cậu Tư thì hăm mốt mà Vĩnh mới mười tám.
Làm sao Vĩnh biết đụ biết mò lồn như người lớn? Có lẽ tạ i máu cha mẹ chăng? Cũng như tôi. Ai dạy? Mà rốt cuộc cái gì tôi cũ ng biết. Và bây giờ, tôi thừa khả năng để hạ bất cứ đàn ông nào ncu tôi muốn. Tôi bảo chị Sen để tôi đi lấy cơm -mời chị. Chị lắc đầu:
– Chị no rồi. No với hai cái đụ tàn khốc của Vĩnh rồi. Chị không cần ăn, miễn có ai đụ chị suốt ngày cũng đủ. Vĩnh dữ dằn quá Lựu ơi ! Bác Hoành nắc có lúc còn ngưng. Vĩnh thì không. Đú t cặc vô là anh chăm bẳm nắc tới. Không nhanh nhưng đều đặn, mặc cho đối phương la trời, than đất và xin ngừng, anh cũng không. Anh nắc cho đến khi nào chị ra và cuồng dại ôm anh. Hai lần đụ chưa kể Vĩnh bú. L.ểồn chị tan nát rã rời. Có lẽ, từ ngày mai, trưa nào chị cũng phải mò ra đây. Em cho chị cái hân hạnh cơm nước hầu anh Vĩnh dược không?