VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Trọ Nổi Loạn Phần 5

Quần tôi ướt một khoảnh phía trước. Tôi chưa có một ý niệm gì về đụ. Tôi mường tượng rằng có cái gì của đàn ông cọ xát vào lồn mình thì mình sung sướng lắm.

Bất cứ vật gì có hlnh thù giống con cặc như dưa leo, trái chuối, chày đâm tiêu, ống thổi lửa, thì tôi nhìn và liên tưởng đến buổi trưa trên nhánh mận. Tôi cứ lâng lâng, tê tái mỗi lần trời chuyển mưa. Mỗi lần lên giương ngủ. Nhất là mỗi lần được chú Hạnh cõng từ tmơng về nhà. Sau buổi trưa trên nhánh mận tôi mộng mơ nhiều hơn, có khi khó ngủ. Ngày hôm sau, nhân lúc chú cõng, tôi kề tai ông nói thật nhỏ:
– Trưa hôm qua, chú ngủ trên võng ngoài vươn?
Không biết ông vờ giật mình hay thật sự giật mình:
– Chết! Con… con thấy chú…
– Có con thấy hết, từ lúc chú đái ở bụi bạc hà, cho đến khi chú nằm vào võng, và…

Chú đứng lại bất thình lình, hơi ngoái cổ lại nhìn tôi phía sau. Nhìn nhưvậy, nhất định ông chẳng thấy gì gương mặt dâm dật tinh ranh của tôi. Rồi, thay vì đi thẳng về nhà, ông tạt vào khoảng ruộng vắng, có những lùm tre cạnh một con lạch. Đặt tôi xuống đó, ngồi nghỉ. Như vậy là thế nào? Sao không nghỉ ngay ngoài lộ mà phải vào tuốt trong xa vắng vẻ này? Chú chẳng nhìn tôi, mắt ông lơ là ngoài những đám lúa đang trổ bông màu vàng. Gió đồng thổi thơm mùi lúa, mùi nước bùn. Tiếng kẽo kẹt của những lùm tre dày kịt chung quanh. Tiếng lũ chèo bẻo đuổi nhau đâu đó. Chú nói:
– Chú “sơ ý ” quá. Đáng lẽ chú phải ngó quanh, không có ai chú mới làm cái chuyện… Mà có ai ngờ, giờ đó, cháu lại có mặt trên cây mận. Bậy hết sức…
Chú xin lỗi nhen!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.