Tôi nghe câu đó như từ trong ảo giác, mơ hồ như từ trên cao lắm dội xuống, nó òa vỡ nhưcon đê bị vỡ ra, nước tràn xuống, khiến tôi quay mặt đối điện ông. Môi ông và môi tôi cà nhẹ, thật nhẹ, ướt dần, và lưỡi ông vào tôi, quấn quyện. Tôi thơ ngây nút nhè nhẹ để nghe toàn thân đang rung động với cơn dục tình mang mang tỏa ra từ chân tóc đến ngón chân. Hình như hai tay tôi rời tay ông trên cỏ, lên ôm chặt đầu ông. Tay ông cũng thế. Ông bạo dạn lật tôi bật ngửa ra trên cỏ, nút môi tôi, lưỡi tôi. Dưới hạ bộ, tôi nghe nhột nhạt chất nước nhờn ứa ra từ cửa mình. Mắt tôi không còn mở ra được nữa. Cho tới bây giở, tôi đã có gia đình, suốt một quãng đời dài đăng đẳng, tôi chưa lần nào có nụ hôn nồng nàn và ngon như lần đó. Nụ hôn đầu đời đã in đậm vào tiềm thức, vào đáy tim tôi, chẳng sao nhòa phai được.
Tôi mê man “bước tới. ” Cắm cổ nhào vô tìm cho được những gì tim tôi đang khao khát. Chú Hạnh kéo dài nụ hôn thật lâu. Tôi nghe tiếng vịt trời kêu dưới lạch. Tiếng gió xào xạc trên bông lúa. Những cành tre la đà, tha thướt như ngắm nhìn chúng tôi đang hạnh phúc. Tay tôi đan vào tóc ông, bóp vành tai ông, bấu mạnh cổ ông. Tất cả những khát khao của nhữngngày ngồi trên lưng ông cà lồn, cà vú đều đã một loạt, đổ vào hết nụ hôn vĩ đại chưa từng thấy này.