Tôi chẳng ngạc nhiên. Vì năm 16 tuổi tôi cũng bắt đầu động cỡn, biết nứng, biết mộng mơ, biết mất ngủ để tìm lạc thú một mình… Bà Lệ nói tiếp:
– Mười sáu tuổi mà đã thèm đụ thì quá sớm phải không em?
– Không đâu. Em cũng vậy. Sinh lý mà. Con heo mới bốn tháng đã đòi đụ có sao đâu.
– À, hồi nãy chị nghe em nói đụ lần đầu với ông chủ nhà trọ phải không?
– Phải? Em thành thật lắm. Thấy chị cũng thành thật nên chầng muốn dấu làm chi. Đụ là hai giống đực cái xáp lại nhau làm cho sướng. Vậy thì có gì là tội?
Bà Lệ nghe khoái quá. Có lẽ xưa này bà chưa từng nói thật đời bà với ai. Và cũng chưa từng gặp ai thành thật với bà như tôi. Vì bà nào cũng dâm, dâm dữ dội, mà cứ vờ ỏng a, ỏng ẹo: “Em chả ! Em chả ! ”
Nên bà nói:
– Em nói đủng! Chị cũng nghĩ như em. Đụ là tìm nhau cho nhau khoái lạc. Mỗi người sướng một nửa. Sao phải là người này mà không phải người kia? Nhưng em may mắn còn có chú Hạnh. Cha chị thì mất sớm nên chị… nên chị, em đừng cười nhen, chị lăng nhăng với ông thầy kèm trẻ tại nhà.
Tới phiên tôi bị lôi cuốn vì câu chuyện lạ đời của bà Lệ . Nên tôi năn nỉ bà kể tiếp cho tôi nghe. Bà kể:
– Nhà chị giàu lắm. Nhưng cha mẹ chị lại hiếm hoi chỉ có một mình chị là con. Ông già mất sớm khi bà già đang tuổi còn xuân. Như chị đã nói với em. Ai đụ qua một lần thì phải mê nó như ghiền mà túy. Tội nghiệp, mẹ phải dằn cơn thèm khát đó vì chưa mãn tang chồng, và vì cái vỏ danh giá giàu có. Nhưng đến khi chị lên 14, lên 15 thì cơn thèm đó của mẹ đã đột nhiên biến thành hành động. Chị thì còn bé, mẹ chẳng thèm để ý. Mà quái lạ, trên đời cái gì càng muốn dấu lại càng làm cho người khác muốn biết. Sờ sờ ra đó thì chả ai thèm ngó tới.