Tôi nghe thế sợ lắm, vội quay mặt lại, cố mỉm cười ấp úng : « Chị…. Chị….. chị Hương, em xin lỗi chị, chị ngã đau không? ». Tôi thấy chị Hương mỉm cười, mặt đỏ.Bình thường chị Hương cũng có thi thoảng mỉm cười với tôi nhưng lần này tôi thấy khác. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì biết chị không giận. Đang đinh quay đi thì chị ấp úng: « Dương … Dương … Dương lấy dầu gió xoa…. Xoa … xoa cho chị cái lưng cái, mà trẻ con gì bé mà nặng cân thế, làm chị tí nữa gãy cả lưng».Mấy câu sau có vẻ mạnh dạn lắm. Tôi cười hì hì giảng hoà rồi lon ton chạy lại lấy tay xoa xoa cái lưng nõn nà qua lớp áo lụa của chị, quả thật chị đau thật, khi tôi xoa thì thi thoảng chị xuýt xao, mặt đỏ bừng. Tôi xoa một cách hồn nhiên, khi chạm vào cái quai sau của cái su chiêng, nó cứng ngắc và thắt sát vào lưng Tôi xoa được vài cái và vừa dứt dòng suy nghĩ thì chị Hương bảo: « Xoa thế thì có gì, không xoa dầu à ». Câu nói này hình như chị lấy hết can đảm để nói. Tôi nghe vậy hơi sợ bảo: « Ừ… ừ, chị Hương có xoa dầu không, mà dầu Trường Sơn để đâu để em xoa cho ». Chị kéo tay tôi xuống bếp, bàn tay run run: « Tủ thuốc để ở dưới bếp ». «Ồ, nhà chị để tủ thuốc dưới bếp hả, cũng giống nhà». Chị Hương chỉ ậm ừ cho qua chuyện thì chúng tôi đã tới bếp rồi, chị với tay mở tủ lấy lọ dầu Trường Sơn ra đưa cho tôi. Tôi đang lúng túng không biết nên làm như thế nào thỉ chị Hương lúc đầu cũng lúng túng mặt đỏ bừng nhưng sau giục: «Sao xoa đi, lâu thế, chị mà đưa tay ra sau được thì đã tự xoa rồi. ».Tôi nghe vậy càng không biết làm sao đành xức dầu ra tay xoa cho hai tay nóng lên rồi luồn xuống áo chị đưa lên xoa lưng. Tôi đưa tay xoa lên xoa xuống, lúc đầu tôi thấy da chị mát lịm, mềm mại, trong con người tôi trào dâng một cái gì đó khó tả vô cùng, tôi lại muốn ôm chị vào lòng nhưng không giám.Vì vướng cái áo lót nên rất khó chịu. Mấy lần tôi đưa tay xoa lên trên đều thọc vào cái quai áo lót cả, cứ mỗi lần như thế là tôi thấy chị Hương cong người ra sai, thở khó khăn. Tôi thấy vậy hỏi: « Chị Hương bị thít ngực hả, có khó chịu không, hay chị bỏ cái áo lót ra đi, chứ em xoa thế này kho lắm ». Chị Hương ậm ừ rồi bảo: « em thì có băng thuốc luôn cởi cho chị đi cải nút ở sau lưng đó ».Tôi đua tay rờ rờ, đụng đúng chỗ cài, tôi thấy hơi thở chị càng dồn dập, cơ thể chị run một cái rồi nóng len. Lúc đó người tôi áp sát vào người chị Hương nhất là cái con chim cúc cu thì cứ chọc chọt vào háng, vào chân vào đùi chị, cổ tôi mắt tôi rướn lên, mặt áp sát lưng chị. Ôi mùi con gái mới thú vị làm sao. Trong thoáng giây tôi ngây ngất. Nhưng cũng ngượng ngùng, chỉ sợ mình làm cái gì đó không phải thì chết. Càng ngượng cặc nó càng cửng, càng chọc lung tung vào người chị, hai tay tôi run run cố maĩ mới cởi nổi cái nút cài đó. Tôi nghe được tiếng tim của chị Hương đập mạnh hơn, nhanh hơn, lưng chị nóng bừng lên rồi mát lạnh và chị cứ nhấp nhổm, ngượng ngùng. Tay tôi xoa xoa lưng chị, đưa dần xuống dưới, lúc chạm quần chị mấy lần tôi nghe chị ấp úng baỏ: « Dương xoa luôn xuống dưới đi, cái bàn toạ lúc nãy cũng đau quá. ». Tôi đưa tay xoa từ vai xuống đến cái chun quần rồi đưa thọc luôn qua nó xoa xuống dưới. Vì vướng dây chun quần nên xoa xuống rất khó khăn, tôi liền thay vào đó bóp bóp nhẹ mông chị và xoa ở dưới đó vài cái rồi mới đưa tay trỏ lại lưng. Chị Hưong cứ tê đi, mân mê như ngây ngất vậy.