VN88 VN88

Truyện người lớn hay – tình yêu và dục vọng

Duệ Nhậm ngừng đọc khi bắt gặp ánh mắt của Ái Như thích thú vô cùng, nàng viết tới tấp không ngừng. Duệ Nhậm lượn qua lượn lại trước mặt của Ái Như, chàng đang nhớ tới Tiểu Nhan, lời trong thư của chàng như muốn gởi cho Tiểu Nhan.
“Tiểu Nhan, em của anh…ờ… ờ… xin lỗi Ái Như, thầy Đống yêu quí của em ơi. Em thật không ngờ là gặp thầy ở chốn người xuôi kẻ ngược mênh mông này, ắt là do duyên nợ. Chỉ một lần bên thầy, mà em thấy cả đời em an cư hạnh phúc”.

Duệ Nhậm bắt đầu bước tới, ngồi sát bên hông của Ái Như. Nàng vẫn viết say sưa. Một bàn tay đặt lên mông của nàng làm nàng giật mình.
“Em nhớ thầy mỗi ngày mỗi dài thêm…”.

Bất giác Ái Như phải cắm cuối viết cho kịp.
“Em nhớ thầy theo mây chiều chơi vơi…”.

Cái váy đầm được kéo lên lộ rõ cái quần lót màu trắng của nàng. Vẫn không phản ứng. Tiếp tục viết cho nhanh cho kịp.
“Em nhớ thầy như cỏ úa nhớ sương…”.

Bàn tay bắt đầu xoa xoa hai bờ mông chắc nịt. Ái Như tròn xoe đôi mắt, ngạc nhiên lắm!.
“Thầy ơi, nếu em có thể là mây trắng thì em có thể bay theo gió đến nơi cuối chân trời, nơi đó có thầy…”.

Câu này dài quá, nàng viết vội. Duệ Nhậm từ từ lột cái quần lót của nàng xuống nằm ngang đầu gối. Ái Như bất ngờ, ngạc nhiên. Nhưng vẫn viết :
“Ước gì em là sao còn thầy sẽ là đêm tối, để chúng mình sẽ mãi mãi bên nhau, để ngân hà lấp lánh giữa trời cao, cho tình ta không tàn úa…”.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.