Đó. Có khó gì đâu. Ngôn ngữ để mà làm gì, đúng không nào! Tôi chỉ vào phòng tắm, rồi chỉ vào người cô và lại chỉ vào phòng tắm, vì quả nhiên tôi không ưa lắm cái hỗn hợp mùi khét nắng và dầu gió kia. Cô nàng hiểu ra, vào phòng vặn nước và khi trở ra thì đang quấn một cái khăn trên người.
Quái lạ, thằng nhỏ của tôi chẳng chịu nhúc nhích, mặc cho tôi cố gắng tưởng tượng ra đủ thứ hay ho khi nghe tiếng nước chảy. Có lẽ tôi đã quá quen với cảm giác của những em gái thân thuộc, có làn da tươi mát bên quê nhà. Hoặc cũng có thể vì đây là lần thứ hai tôi đụng gái chuyên nghiệp chăng? (lần trước, tôi đã có dịp kể qua với các bạn trong truyện…)
Có vẻ khá hơn, khi cô nằm lên giường, khăn vẫn quấn quanh mình và bắt đầu mân mê thằng nhỏ. Vậy chứ. Thế. Thế. Uh, có thế chứ! Tôi hơi nhỏm mông lên, cô hiểu ý bèn tuột luôn quần xilip của tôi ra. Khỏi phải nhắc lại là ngôn ngữ chẳng để làm gì, bạn nhỉ. Tôi bắt đầu thấy hứng khởi, nên mới gỡ chiếc khăn ra khỏi người cô và bắt đầu nhập cuộc. Hơi thất vọng vì bộ ngực khá to nhưng hơi mềm, bù lại ở dưới lông rất đen và rậm rạp, bao quanh một cái khe nhỏ, mép mỏng và trông màu khá là tươi. Tốt, tốt. Cứ thế! Tôi muốn thử, bèn gãi gãi vào má cô rồi ấn mặt cô xuống phía dưới nhưng thấy có vẻ không chịu. Chẳng sao, lát nữa sẽ tính!