Tôi mò xuống phía dưới của em, em giữ tay tôi lại, tôi càng cố phải mò bằng được. Một lúc sau, miệng tôi đã bú cả phần dưới của em, em chống cự yếu ớt và rên khá lớn, người em lên cơn co giật, tôi biết em đã đạt được cực khoái. Trong lúc đó, không kìm được mình, tôi đưa chym đâm mạnh vào lồn của em, em như cá nằm trên thớt, im lặng để tôi làm chuyện của tôi. Tôi làm rất mau, cơn sướng đến, tôi phụt tất cả vào âm hộ em.
Bối rối, tôi lặng lẽ mặc đồ lại cho em, xin lỗi em, rồi im lặng. Trên đường chở em về, tôi mua thuốc cho em uống. Tôi bắt đầu lo lắng vì mối quan hệ của tôi và em, quan trọng hơn cả, khi tôi đã là người đã có vợ được vài tháng. Tôi lo lắng vì việc tôi đã làm, tôi nghĩ em sẽ bám lấy tôi. Tôi cố tình quan tâm đến em, để bảo vệ tôi tránh việc em công khai mọi người biết.
Nhưng tất cả bằng thừa, sau 1 tuần lễ gọi không nghe, nhắn tin không trả lời. Em nhắn lại cho tôi, đơn giản:
“Xin lỗi thầy, em và thầy không cùng đẳng cấp”
Đọc tin nhắn xong, tôi không biết mình nên vui hay nên buồn, chẳng lẽ chuyện dễ dàng vậy sao. Chuyện đã hơn một tháng, tôi chờ tai họa ập đến. Nhưng không, em vẫn còn biết cầm sách học bài trong giờ ra chơi, một chuyện chấn động. Em nhìn tôi, nhưng không biết nhìn vì mục đích gì, khinh bỉ tôi, coi thường tôi hay tha thứ tôi.