Hai Tròn nâng ly rượu đế nốc cạn tận đáy, mặt đỏ bừng như Quan Công, mắt ngầu đục có quầng. Nó mím chặt môi, cất giọng lè nhè chửi đổng:
– Mẹ cha nó. Bác cháu giống gì. Người yêu của tui mà ổng quơ tuốt luốt.
Bảy Hợi cười khà đẩy đưa:
– Ốị Ai chớ ông Cai Tổng gìa hỏng bỏ nhỏ hỏng tha mà. Có điều tao thấy thằng Hai mày nóng giận như Trương Phi có ích lợi gì.
– Vậy chớ anh Bảy xúi tui mần gì ổng ?
– Ý, tao hỏng có xúi à nghen.
– Ừa, thì anh Bảy thương đàn em, anh chỉ đường dẫn lối cho tui giải quyết vụ nàỵ – Nói thiệt với anh Bảy nghen, tui mà hỏng chơi được ổng, tui thề sẽ hỏng sống trên đời nhìn mặt Tư Đẹp nữa đâụ
– Coi, sao chú em mày nóng như lửa đốt bên đít vậỵ Theo tao, bây đâu cần gì trả thù ổng chi cho mệt mà còn bị tù tội nữạ
– Thì anh Bảy nói đi tui nghẹ…
– Vô, vô đi rồi tao chỉ nước cờ này cho mày đị Bảo đảm mày trả thù được ổng mà còn phẻ re nữạ
– Ừa, vô thì vộ…Nhưng tui vô rồi anh nói nước cờ gì đó cho tui nghe à nhen. Rồi … vô …
Đợi Hai Tròn ực cạn tiếp ly đế, Bảy Hợi gắp miếng khô cá sặc đưa cho bạn, cười khanh khánh, giã lã:
– Chú mày dục tốc bất đạt. Chuyện đâu còn có đó. Cứ nhậu đi rồi nghe thằng anh Khổng Minh chú bày kế nè.
– Tui thì nóng như than hầm còn anh thì cứ ầu ơ ví dầu hoài, nói tui nghe kế Khổng Minh coi cha nộị
– Tao hỏi thiệt chú em, Mày dám liều mạng không ?
– Liều mạng hả… đàm tuốt, mà liều mạng sao nói đị Anh đừng có khi dễ thằng em này chứ. Bất quá chết là cùng chớ gì.
– Chết thì ai xúi chú em mày chi. Đằng này tao bảo đảm chú mày còn sướng thân nữa là khác.
– Chà nghe anh Bảy nói tui bắt nôn quá. Sao, mần gì nói phức đại ra cho em út nghe đị
– Chú mày xăm mình dám nhào vô bà Cai Tổng hôn ?
– Hả, tui mà…với bà già háp, sồn sồn đó hả. Trời đất.
– Ủa, sao chú mày bàn ra rồị
– Tuị..tui làm vậy coi sao đặng ?
– Cái thằng….bộ bả hỏng phải là đàn bà, hỏng còn cơm cháo nước nôi sơ múi gì sao chớ ? Mày, cứ mại hơi hoàị
– Ư, thì biết vậy rồi nhưng…sao anh xúi tui cái việc động trời, ác ôn vậy chớ…Sao anh hổng ngon nhào vô đi ?
– Bậy à, mầy nói vậy là phụ lòng tao rồi nhen. Chẳng qua tao biết bà Cai Tổng cũng mặn mà ba cái vụ đó lằm. Ngặt nỗi tao khác mày khác, tao mới gài mầy vô độ chớ bộ.
– Tui khác chỗ nào ?
– Thì mày trai trẻ, với lại hỏng phải kẻ ăn người làm, bả chịu đèn mày dễ ợt. – Còn tao bả muốn cũng kỵ mặt, mày thấy có đúng không ?
– Nhưng mà….lỡ bả…tui nói hỏng được đâụ..kỳ lắm.
– Ấy mà, mày tin tao đị Bảo đảm tao sắp đặt cá cắn câu cái rụp cho mày coị