Ba tháng trôi qua, tôi đang dần bình phục, tinh thần tôi đã bớt nặng nề và u uất. Miệng tôi thỉnh thoảng cũng nở được nụ cười với ông chủ, dù chỉ là gượng gạo. Cái cảm giác nhục nhã đang dần qua đi, để dành chỗ cho cái cảm giác lâng lâng mỗi khi tôi nghĩ lại lúc bị ông chủ hiếp. Phải công nhận là, dù là bị cưỡng bức, quan hệ xác thịt với đàn ông thích thú biết chừng nào. Nó cứ như đang đi lạc vào chốn thiên thai, nơi thần tiên hay lui tới. Càng nhớ lại chuyện cũ, tôi càng càm thấy hứng tình một cách thụ động. Háng tôi căng ra, âm hộ trở nên cứng ngắc và nhô cao lên. Đôi lúc, tôi đưa tay xoa xoa âm hộ của mình để tự kích thích cho đã ngứa.
Trong khi tôi đang dần thay đổi, lúc nào cũng cảm thấy hứng tình như con thú đang động đực, thì ông chủ vẫn lui tới phòng tôi lúc bà đi vắng để an ủi động viên tôi cũng như săn sóc tôi theo cách của ông. Và rồi, như ông bà ta có nói “lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy”, tôi và ông chủ làm tình với nhau một lần nữa. Tôi rất kính trọng ông chủ, hoàn toàn không muốn cũng như không có ý định chiếm đoạt tình cảm của ông. Chỉ đơn thuần là tôi bị kích thích bởi lần bị ông chủ hãm hiếp mà thèm được quan hệ thể xác với đàn ông một lần nữa cho thoả cơn thèm khát. Ông chủ hoàn toàn bị động khi tôi chủ động thay đồ ra nằm sẵn trên giường để chờ ông vào thăm như thường lệ. Ông không tin vào mắt mình khi vén mền thấy bộ ngực trắng hồng của tôi không hề bị che đậy lúc tôi giả bệnh nằm im để ông tới gần.