VN88 VN88

Xem truyện 16 chuyến tàu hoàng hôn

Tôi được hai người bản xứ đón tại phi trường, hai kẻ lạ mặt và chưa hề quen biết. Tôi nhìn họ, họ nhìn tôi vì tôi thấy họ đang cầm bảng băng rôn ghi hàng chữ “Welcome Mr Luong Viet Phong”. Một trong số họ hỏi tôi: “Have you got any papers or something to state that you are Mr Luong Viet Phong?”. Tôi đáp: “Yes, of course!”. Anh ta hỏi:”What is it?”! Tôi trao cho anh một nữa tấm card có nữa phần tên tôi “iet Phong”. Anh ta thò tay vào túi móc ra miếng gì đó và ghép hai nữa của hai bên thành hàng chữ “Lương Viết Phong”. Và họ ôm tôi chúc mừng.

Tôi nhập học vào ngày 2 tháng 6 năm 2000, thì đến ngày 13 tháng 6,,, tôi tham gia lễ chào cờ mừng ngày quốc khánh philippines. Trong ca khúc quốc ca, họ đặt tay lên ngực trái và vang vọng ca khúc “Loyalty to Filipino” và sau bản quốc ca họ đọc lời tuyên thề “Hindi Kita Malili Mutan, Filipino” (Tôi sẽ không bao giờ quên đất nước Philippines). Tôi cũng đọc theo, thay vì đọc Filipino, thì tôi đọc Vietnam.

Thời gian trôi qua một năm, vào cái chiều mùa hè ấm áp của tháng 4, và tháng 5,,, tôi được người An Ninh của trường báo rằng tôi có khách đến thăm. Tôi vội chạy xuống đại sảnh,,, trước mắt tôi một hình ảnh rất quen thuộc và cũng rất mơ hồ,,, không ai xa lạ chính là chị ấy, người phụ nữ tôi đã gặp trên chuyến tàu đêm năm trước.
Chúng tôi gặp nhau trong nỗi vui mừng khôn tả, chị ôm tôi,,, tôi xiết chặt chị vào lòng như hai kẻ yêu nhau, như hai vợ chồng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.