Khi bà Tám cầm dương vật thằng Dậu đút sâu vào âm hộ đầy nước dâm của bà,thì hai tấm thân cùng rên rĩ.Điệu nhạc muôn thuở của loài người trong lúc giao hoan là sự gào thét thống khoái tận cùng trong tình yêu có thật.
Sau nầy bà Tám không bao giờ cho ai đụng đến thân thể của mình,trừ thằng Dậu.Điều đó dể hiểu thôi!Và sau nầy…. dù sao ,thì cuộc đời không ai hiểu được???!!.Nhân vật: ” Bà Tám” là nhân vật huyền thoại,là sự tưởng tượng của tác giả.Nhưng ngoài đời cũng có thể rất nhiều bà Tám chung quanh chúng ta.
( Hết truyện định cư ở mỹ )