VN88 VN88

Xem truyện 16 mới cung nữ hầu hạ quân tống

Hà Công là ai vậy? Thành An Ấp ai mà không biết hắn là thương gia trẻ, đoàn thương thuyền của hắm rong ruổi khắp bắc nam, mua chỗ nay bán chỗ kia bao vật phẩm lạ. Tuy nhiên mặt hàng nổi tiếng khắp kinh thành của hắn là nữ trang và mỹ phẩm, bao đàn bà con gái kinh thành này đều nhất mực công nhận. Kim lượng hắn vung ra làm tối mắt người Ngụy quốc, không ai để ý hắn vốn từ đâu đến, đến để làm gì sao lại biết tỏ tường mọI chuyện trong cung đình Ngụy Huệ Vương…

Trong quán rượu ngoại thành An Ấp, Hà Công đang ngồi cụng chén với tay chủ quán rất tương đắc. Mặt hai người đỏ gay, chốc chốc lại thì thầm đôi câu gì đó rồi rung đùi cười ha hả. Thoạt trông ai mà không biết những câu chuyện mất nết của bọn đàn ông thì thầm khi uống rượu, chỉ có điều ai mà để ý một chút thì sẽ thấy mắt họ vẫn sáng quắc mặc dù giọng nói của họ có vẻ lè nhè. Người ta sẽ phải giật mình nếu nghe được câu chuyện của họ, Hà Công giàu sang nhất phương mà lại tỏ ra rụt rè khi nghe cái lão chủ quán rượu hom hem hỏi chuyện:
– Việc ta giao cho ngươi đã tiến hành đến đâu rồi?
– Bẩm Ðội trưởng, hạ quan đã thực hiện gần xong. Bàng Thông, cháu trai quan Bàng nguyên soái quân sư nước Ngụy hôm qua bị cảm sốt, người thiếp thứ năm và em gái cô ta đêm nay sẽ được triệu vào tướng phủ. Quan Đô úy họ Khương tuần trước đánh bạc bị thua hết 100 lạng vàng, Ngọc Huệ đã cho hắn mượn hẹn trong 1 tháng sẽ trả…
– Như vậy là tốt, công việc của một thành viên Nam Hoa Ðiệp báo thường phải dụng nhiều đến dương cụ, lúc cần thì đem ra chớ đừng hoang phí mà hại sức nhé!
– Hạ quan luôn ghi nhớ điều ấy.
– Tất nhiên ngươi vẫn nắm vững thuật luyện dương đan chứ?
– Nhờ sự chỉ bảo tận tình của quý sư phụ, hạ quan vẫn còn nhớ ạ. Việc hút dịch tủy của nữ nhân để bồi bổ dương khí, hạ quan cũng thường xuyên thực hiện.
– Người rán cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, Tống hầu không bao giờ quên công lao chúng ta. Triều Chu An Vương đang suy yếu, các nước Ngô, Việt, Tề, Ngụy đã tiếm hiệu xưng vương. Chúa công ta vì sao mãi chịu tước Hầu, các ngươi hơn ai hết là những người hiểu rõ nỗi đau lòng đó!
Đó là chuyện xảy ra vào năm thứ 24 đời Chu An Vương, năm thứ 2 đời Tề Uy Vương.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.