VN88 VN88

Xem truyện 16 nữ tù nhân mới hay

Vân thụp xuống như kiệt sức, tại sao dù là một người tù thì nàng cũng vẫn là con người,vẫn là một người đàn bà tại sao lại khốn khổ đến thế này. Chả nhẽ một khi trót mắc sai lầm, trót phải vào tù thì bị mất hết tất cả quyền làm người như thế này sao, tại sao xã hội lại bất công, lại khinh rẻ những người như nàng đến vậy. Vân run lên, muốn khóc nhưng phải cố bịt miệng không để cho những tiếng nức nở từ cổ họng vang xa, sợ những quản giáo khác biết mất giấc ngủ sẽ cho nàng một trận thừa sống thiếu chết. Cô đơn, ê chề, bơ vơ không biết sẽ đi đâu, sẽ ngủ ở đâu cho hết đêm dài, chợt Vân bỗng cảm thấy có một bàn tay rắn chắc đặt lên bờ vai thon gầy của mình.

Đang miên man chìm trong sự đau khổ tưởng chừng là vô hạn, Vân chợt giật bắn người bởi trên bờ vai đang run lên nức nở của mình cảm thấy có một cái gì đó đặt lên, nhẹ nhàng nhưng rắn rỏi. Quay ngoắt người lại, trong ánh sáng lờ mờ thoạt đầu Vân không thể nào nhận ra người đang đứng bên cạnh đặt tay lên vai mình là ai. Song một người cao lớn dường ấy thì chắc chắn phải là một người đàn ông. Ở cái chốn này, đàn ông chỉ có hai người, một kẻ giờ chắc đang nằm dài tận hưởng cảm giác khoan khoái sau khi thoả mãn sinh lý, như mọi khi. Vậy thì Vân đã biết được người đàn ông đang đứng kia là ai, không thể lầm lẫn được nhất là khi giọng nói ấm áp của người đó vang lên.
– Có chuyện gì thế hả Vân. Sao cô lại ngồi ở cái xó xỉnh này giữa đêm khuy thế này, đáng lẽ cô phải ở trong phòng của ông Tư chứ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.