VN88 VN88

Xem truyện 16 nữ tù nhân mới hay

Trại giam có mười lăm quản giáo, dĩ nhiên là trừ hắn và giám đốc như đã nói, số quản giáo còn lại đều là nữ.Trại có khoảng một trăm phạm nhân, nếu tính cả số mười chín phạm nhân sắp chuyển đến ngày hôm nay thì có lẽ là gần đúng một trăm, Trung không nhớ chính xác. Thường số phạm nhân bị đưa đến nơi này tuổi đều không quá bốn mươi, số tội phạm có tuổi cao hơn có lẽ được châm chước không bị chuyển đến đây vì lẽ đã có một số phạm nhân lớn tuổi trước đây đã bị chết ngay tại trại do không chịu nổi sự kham khổ ở trại.

Nữ tù nhân xem truyện 16 hay

xem truyen 16 nu tu nhan moi hay hinh 2
Trung lấy tay quệt mồ hôi đang ướt đầm đìa trên trán, cái quạt trên trần nhà quay ngập ngừng càng như trêu tức gã, nó phả vào người toàn những luồng không khí nóng gắt đến khó thở. Trung nghe thấy tiếng cửa chính của trại kéo mở ra, lớp sắt lâu ngày của cửa trại đã han gỉ nên mỗi lần đóng mở đều phát ra những tiếng kêu kẽo kẹt rất khó chịu. Có điều chẳng ai quan tâm đến điều này vì thực ra cửa trại cũng chỉ được mở rất ít những lúc chuyển tù nhân đến và đi mà thôi.

Mười chín phạm nhân được chuyển tới đã được xếp thành một hàng dọc trong phòng sinh hoạt chung. Gọi là như vậy cho oách chứ thực ra đó chỉ là một căn phòng rất lớn, lớn nhất tại trại, có thể chứa được hết tất cả phạm nhân và quản giáo của trại. Đó là nơi vẫn dùng để điểm danh phạm nhân hàng sáng trước buổi lao động và là nơi để những phạm nhân mới đến trại tập trung và nhận quần áo như hôm nay. Lúc Trung bước vào căn phòng thì phạm nhân mới đã phải khai báo xong hết tên tuổi cũng như án phạt để một nữ quản giáo đối chiếu với trong giấy tờ. Mỗi người bọn họ đều đã được phát một bọc vải, bên trong có hai bộ quần áo tù và một vài đồ cá nhân khác như khăn mặt, bàn chải, xà phòng…Sau khi nhận mọi thứ xong xuôi thì mười chín phạm nhân lại bị nắt phải đứng thành một hàng dọc như lúc đầu, trên tay họ vẫn giữ khư khư những thứ vừa được phát. Trung quan sát thấy những khuôn ặt, lì lợm có, bất cần có và kể cả sợ hãi run rẩy cũng có. Trước mặt họ là người giám đốc của trại giam, một người đàn ông khoảng năm mươi, nước da đen nhẻm vì nắng cháy, cái đầu hói nhẵn thín lơ thơ vài sợi tóc và dễ nhận ra nhất là cái bụng phệ chảy xệ xuống sau mỗi bước đi. Điều này đã thành thông lệ, các phạm nhân mới vào trại đều phải nghe giám đốc trại phổ biến mọi nội quy của trại. Nhưng Trung biết đó chỉ là màn đầu tiên và việc phổ biến này sẽ xong rất nhanh. Trung đã đứng ở đúng cái chỗ này để nhận không biết bao nhiêu là đợt tù mới, lần nào cũng diễn ra giống với lần nào. Ông giám đốc trại – tên Tư – chả dỗi hơi thừa sức để đứng đây phổ biến nhiều mấy cái điều luật dở hơi của trại. Chủ yếu là cái màn hay ho sắp tới, tất cả những nữ phạm nhân đều phải trải qua, Trung băn khoăn thầm nghĩ có vẻ như hôm nay ông giám đốc hơi lâu hơn mọi lần khác. Mọi khi ông ta chỉ nói có mấy câu là bắt mấy cô nữ tù phải làm ngay, có lẽ hôm nay tại thời tiết. Khuôn mặt những mỡ của ông ta đỏ lựng lên vì nóng, mồ hôi vã ra đầm đìa đến mức không kịp lau.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.