Đang khám mọt cho nhỏ, bỗng thấy đầy một mâm lổn nhổn sò ốc, hến, ngao lẫn ngò mùi, cần tàu dính ken nhau ở háng nó, tôi ngơ ngẩn hẳn ra. Tôi vẫn giữ nguyên ngón tay giữa trong lồn và bàn tay măn bóp vú cũng cứ lơ lửng nằm yên, con nhỏ tưởng là tôi đã nắm đầu được một hai con mọt cũng nên, giật giọng hỏi lia: mày chụp được rồi hả, lôi nó ra dùm tao đi. Nói xong, nó rùng mình lia lịa.
Tôi xà lơ không nói, nó càng có vẻ khiếp, giục dữ: sao mày im vậy, hay là nó bám cứng mày chưa cạy ra được. Tôi bắt tức cười mà lại nổi sùng: mày làm cái đéo gì mà rên như chó. Tại lồn mày nở lớn, tao móc ứ hơi mà nó phì phọp giãn ra giãn vô, có nước tao phải nhét luôn cả bàn tay vô quậy may ra mới tìm thấy mọt. Nó la bải hải: thôi đi mày ơi, lồn tao mà mày làm như lỗ cống, mày thọt nguyên bàn tay vô, chắc khi lấy ra, nó không khép thun lại nữa.
Tôi cười lối ví von của con nhỏ. Bọn Mễ lồn rộng thiệt, các cụ ạ. Tôi mò lặn như diver mà hổng thấy bờ bến là đâu. Chỉ thấy con nhỏ hết kẹp đùi lại banh giò vì tôi gãi ngứa mà rít hàm răng ken két. Tôi nói với nó: tao nói thiệt, bú vú mày thì tao ưa, chớ còn mày có cho tao leo lên thì tao cũng bái. Mẹ lồn gì mà y như kèn đồng, thằng nào chơi mày cũng phải là đạn cà nông chớ hổng ít.