VN88 VN88

Xem Truyện 18 cave chúa trong lớp

Tôi tóe hết đom đóm mắt, phải hả toác miệng ra mới đớp được chút không khí, vậy mà con nhỏ hăng tiết vịt cứ một hai giục cuống cà kê: phấc mi, phấc mi, ha-đơ, ha đơ, ha ni. Tôi chửi quầy quậy: phấc phấc cái mả cha mày, về mà lấy cái chày nó phấc cho, mẹ lồn như cái cống, tao phấc xong chắc là tiêu tùng.

Con nhỏ lại nghĩ là tôi khen nó. Tại nó chỉ nắm được cái chữ phấc, tôi nói đi nói lại đến ba lần, nên càng lết chà đùng đoàng. Thế mới làm tôi đổ kềnh ra như chiếc xe cán phải khối mìn chống chiến xa, lật nghiêng ra đó.

Con nhỏ được thể, càng đằn hai tay lên ngực tôi mà thúc như kèn thúc quân. Nó trợn mắt, trợn mũi, cắn môi cắn lợi, nghiến răng trèo trẹo, dãi nhớt ứa ra hai bên mép, sao mà nó xấu xí đến vậy.

Thâm tâm tôi tự dặn dò từ nay chớ có hí hửng quơ ba con Mễ làm người tình mà dại. Cỡ dáng Á Đông mình chỉ nên nghĩ đến việc”ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn”. Còn bằng như đèo bòng ôm mấy cái thùng ton nô, chỉ phí sức vô ích, nó vừa nặng, vừa kềnh càng và xem ra chẳng hơn gì các bà/cô cây nhà lá vườn xứ mình mấy tí.

Khi Thượng đế tạo ra loài người, dường như cụ đã theo kiểu”nồi nào úp vung nấy”, chớ có đâu lộn xộn. Chẳng qua sau này con người bướng bỉnh thích chơi ngông, thằng cao nhòng chớp con bé như cái kẹo, hay bà như cây tre miễu lấy ông chồng không cao quá mười phân nên mới xảy ra trò đời tréo ngoe, tếu đếch chịu nổi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.