Được một lúc, thì con Hạnh mệt quá lăn ra ngủ , tôi cũng kiếm cái mền để Thúy đăït con cho ngủ bên cạnh nó, tôi ngồi sát bên Thúy và câu chuyện thân mật hơn. Tôi hỏi nàng có tính bước đi bước nữa không thì nàng thở dài:
– Đâu có tính được anh ới! mà em bây giờ già rồi, lại lếch thếch hai đứa con , ai cũng sợ. Thử hỏi anh xem, em có muốn người như em không?
Tôi dp vội:
– Em đâu có già, còn trẻ măng hà ( câu này tôi nói thật ). Em đồng ý , anh xin mẹ anh cho cưới em ngay ngày mai ( câu này tôi nói xạo).
Rồi tôi ca:
– Quyết chí hỏi vợ cho con a!
Quyết chí tìm nàng dâu ngoan a!
Nàng cười;
– Anh chỉ xạo. Trông cái mặt anh hơn hớn ra , thấy ghét !
Rồi nàng hạ giọng thân mật:
– Em cũng chưa biết thế nào. Nhiều lúc một thân một mình, lẻ loi ray rứt khổ lắm . Anh nghĩ coi, em cũng là con người , nhiều lúc cũng có đòi hỏi thể xác chứ bộ , nhưng biết làm sao . Đàn ông các anh , cần thì đi chơi , đàn bà con gái khó lắm.
Nàng có vẻ dễ dãi , tôi xích lại gần hơn , luồn tay ra ôm sau mông rồi luồn tay trong lần áo đưa dần lên , lưng nàng mềm mại mát rượi . Nàng liếc nhìn tôi nhưng vẫn thản nhiên nói chuyện, tôi thì thấy nóng cả người , tim bắt đầu đâïp nhanh. Tay tôi vòng ôm cả cái eo thon của nàng , ngón tay sờ lần về phía trước chạm vào da bụng ngay trên cạp quần. Vừa lúc thằøng bé ú ớ khóc , nàng bế nó lên dỗ dành:
– Đói rồøi à con, mẹ cho con bú nha.