VN88 VN88

Xem Truyện 18 theo dõi cô giáo Hoan

Thất là quá quắt. Cái thằng được đằng chân lân đằng đầu. Cô giáo Hoan tự hỏi thầm chẳng hiểu việc cô nhanh nhẩu nhận thằng bé về nuôi có là một lỗi lầm hệ trọng của cô không đây. Cô đã phải vận dụng mọi cách để dứt bỏ anh, chả lẽ giờ lại rước cái vạ vì bị thằng bé xục xạo phá khuấy.

Thằng bé ra điều thích thú vì được bóp hai vú cô như bó chân giò, mũi nó cằm nó tưa đi tưa lại làm cho hai núm vú cô luôn đứng dựng lên, còn hai bầu vú in đầy vết đỏ dấu tay bụm chặt. Nó tỏ vẻ hân hoan bằng cách mút bú đầy miệng, nhốt hết mỗi bên vú vào họng và lí nhí rên như chó.

Quái lạ, cô chẳng vùng vẫy đạp nó văng ra, trái lại còn nhỏ nhẹ bảo ban nó: cháu bú nhè nhẹ thôi, không vú cô bị xước cỏ gà đau lắm. Thằng bé nhả vú ra và cất lời lia lịa xin lỗi, nhưng vẫn bóp vo hai vú chặt chịa. Thằng bé tham lam quá, y như nó chưa từng được ngậm vú nên chộp được là bú miết.

Hai cô cháu cù cưa mãi, một chặp thì cô Hoan ré lên: sao cháu lại đái tồ tồ ướt cả cô vậy. Thằng bé hãi hùng buông bớt một bên vú ra, thọc tay rờ xem thử, quần nó vẫn khô nguyên, chỉ có chỗ con chim hơi tức vì độn cứng. Nó nói với cô: cháu soát rồi, cháu có tè đâu, chắc là nước gì ướt nơi cô chứ không phải cháu.

Hoan điếng hồn vì sự tệ hại đến vậy. Cũng may thằng bé ngây thơ chưa thấu rõ ngọn ngành, chứ không thì cô bẽ mặt với nó biết mấy. Để lấp liếm chỗ hớ hênh của mình, cô phải bẻ quặt ngay sang ý khác: chắc là mồ hôi của cô thấm ra và nói xong cô bèn khép hai đùi lại.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.