VN88 VN88

Xem Truyện 18 thuở ban đầu

Thời gian quả là một liều thuốc tiên, nó đã xóa tan và chữa lành được vết thương lòng đó. Kể từ hôm đó, tôi cũng còn rất buồn. Nhưng tôi cố quên chuyện đau lòng bằng quyết tâmvùi đầu vào chuyện học hành. Đó cũng là lý do mà kỳ thi học kỳ I của tôi đạt kết quả tốt. Tôi là người có điểm trung bình cao nhất lớp. Tôi vinh hạnh được nhận học bổng của trường.
Kể từ đó tôi được mang một biệt danh đáng tự hào: ?Anh hùng đệ nhất tri thức?. Và cũng vì thế, cộng với phong cách phong lưu trần thế của tôi,các bạn cứ theo tôi như hình với bóng, đặt biệt là các bạn nữ. Họ mê tôi đáo để. Thậm chí những lúc tôi đi vào thư viện để học thì sau lưng tôi ít nhất cũng có cả một tiểu đội nữ đi theo.
Tôi cũng cảm thấy vui vui nhưng kèm theo đó lại là một nổi buồn vô tận. Tôi lại nhớ về cô bé làng quê mộc mạc ngày nào. Thú thật là tù đó đến giờ, tôi chưa về lại quê tôi một lần nào. Không biết bây giờ, cô Nga ngày đó đã ra sao. Chắc cũng đã lớn lên và xinh đẹp rất nhiều. Tôi càng mơ tưởng và trông đợi Tết đến cho mau. Tôi quyết định tết này phải về quê một chuyến. Trước hết là thăm lại quê hương, nơi mà tôi đã có một thời sống và lớn lên ở đó. Sau đó là thăm lại Nga, người mà tôi đã cách xa hơn tám năm nay.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.