Tố Tố trong lòng vô cùng khinh bỉ mắt nhắm nghiền để tránh cái nhìn soi mói của bầy lang sói. Cao Cầu suýt xuất vào nguời Điền Thu nhưng hắn kìm lại đựoc, lê duơng vật sang huởng thụ tấm thân ngọc ngà của Tố Tố. hắn thực tham lam khi muốn huởng thụ cả hai nguời đẹp. Cao Cầu bắt đầu nhấp trong vô thức. hắn nhìn khuôn mặt bê bết tinh trùng của Tố Tố nhưng lại xinh đẹp lạ thuờng, khi nàng khóc ta lại càng thấy nàng đẹp hơn thú tính càng dâng trào. Hắn chuyển duơng vật xuống húc vào lỗ đít nàng. Hắn dùng tay banh lỗ đít nàng ra nhưng duờng như nàng đang cố khép chặt để chống cự. Hắn bắt đầu dùng một ngón tay để đưa vào lỗ đít nàng. Tố Tố dãy dụa liên hồi nhưng Cao Cầu lại càng như lên cơn điên gắng cho đuợc hai ngón tay vào như để trừng phạt sự chống cự của nàng vậy. Hắn vừa nhấp duơng vật vừa thọt tay ngoáy liên hồi vào lỗ đít nàng, tuy có khó khăn nhưng hắn khoái trá lắm. Ba tên còn lại cũng chăm chú theo dõi hành động của Cao Cầu bàn tán sôi nổi như trợ hứng cho hắn vậy. Cao Cầu cố gắng một lần cuối và duơng vật hắn đã cho vào lỗ đít của Tố Tố đuợc trong tiếng kêu thất thanh của nàng rồi nàng ngất lịm. Điền Thu cũng phải nhăn mặt khi nhìn thấy cảnh tuợng đó. Triệu Cát cùng Sái Kinh và Đồng Quán vô tay không ngớt khen :
– Tuyệt vời. Cao Cầu đúng là Cao Cầu, đáng học hỏi đáng học hỏi.
Lúc đó Cao Cầu không chịu nổi nữa duơng vật co giật liên hồi và bắn tinh ngay khi duơng vật của hắn vừa ngập lút vào bên trong lỗ đít Tố Tố đoạn như cố vớt vát bú mút loạn xạ trên nguời nàng rồi hôn nàng ngấu nghiến. Hắn vẫn để duơng vật trong lỗ đít nàng nói với ba tên kia:
– Điền Thu thì ngoan ngoãn, Thái Hậu thì cứng cỏi cảm giác hiếp một nguời lại đuợc một nguời chăm sóc thì quả thật thần tiên cũng chỉ đến vậy.
– Ha ha Cao Cầu nói đúng lắm – Triệu Cát nói trong vẻ thỏa mãn và cao hứng vô cùng.
– Sái Kinh ta không hiểu kiếp truớc đã tích đuợc công đức gì mà kiếp này lại có giây phút đuợc thần tiên như vậy. Quả đúng là nếu không có Giáo Chủ Đạo Quán Hoàng Đế thì họ Sái muôn đời không có ngày đuợc mở mày mở mặt
– Đồng Quán đuợc chạm vào nguời ngọc thế gian độc nhất vô nhị này rồi thì nguyện cắn rơm cắn cỏ theo phù tá nguời đến chết không thôi.