Nàng thỏ thẻ đáp lại : – Mọi người vẫn gọi thiếp là Khương Chi.
-Tên nàng thật xấu và khó nghe quá. – Nói xong hắn liền ôm xốc chặt nàng lại rồi cười thật khả ố. – Nhưng ta thích gọi nàng là Tiểu Khương, vậy có được chăng?
Mỹ nhân ko hề tỏ nét giận mà cười tươi như đóa hoa hàm tiếu đáp lời : Công tử gọi thiếp là gì, thì thiếp là như vậy.
– Thật là ngoan ngoãn dễ thương, trách chi ta vừa nhìn thấy nàng đã mang lòng yêu mến.
– Thiếp là thân gái chốn phong trần được công tử yêu mến quả là vạn hạnh thiếp xin mời chàng một chum.
Nói đoạn cả hai cùng nâng ly cười nói vui vẻ. Triệu Cát ôm nàng trong lòng hai tay luồn vào trong xiêm y của nàng sờ mó cặp nhũ phong còn mắt thì nhìn mỹ nhân đánh đàn ra chiều thưởng thức cầm nghệ lắm. Nàng mỹ nhân gảy đàn lúc trầm lúc bổng khiến thần thái của mọi người trong gian sảnh thật thoải mái say mê, thân thể nàng tráng muốt những đường cong được thể hiện rõ qua làn áo hồng nhạt mỏng tang. Dứt khúc nhạc nàng đứng dậy lễ phép cúi chào rồi một qui nô tiến đến gần nàng vén cao xiêm y nàng lên để lộ đôi chân dài và bờ mông trắng mịn màng ra. Tên qui nô thò tay rút ra khỏi âm hộ nàng một thứ hình thoi rung động liên hồi to gần như dương vật thật giơ lên làm ai cũng thắc mắc đó là thứ gì và vì sao mỹ nhân tuyệt sắc kia lại đút vào âm hộ mình như vậy. Đến khi cái thỏi hình hoi đó được mở ra thì khoảng 10 con châu chấu nhả ra chạy đi tứ tán mọi người mới vỡ lẽ : thì ra dù âm hộ luôn bị kích thích bởi cái dương vật giả luôn cử động bởi những con châu chấu húc nhau bên trong nhưng mỹ nhân vẫn có thể giữ tâm lắng đọng phô diễn cầm nghệ thì quả là một tuyệt kĩ. Không ai bảo ai mọi người cùng vỗ tay khen hay.