VN88 VN88

Xem truyện 19 bà chị Sa

Đầu óc tôi lần xần vung vít, những bóng nhòe đảo lộn tứ tung làm tôi bấn loạn, tim đập hồi hộp. Đúng lúc này thì tôi nghe tiếng mở cửa lạch cạch, chẳng lẽ chị Sa lại mò đến đồng thời.

Tôi còn đang hoang mang thì giọng thở bì bọp cho biết quả là chị thiệt. Chị run từng chặp vì ngoài trời lạnh buốt nên quáng quàng chui luôn vào chăn nằm với tôi. Khổ thân là người tôi đang như nhộng, con cặc lại đứng thẳng, chị Sa cứ ôm chầm làm tôi quính theo.

Chừng chị chạm phải cột buồm chất ngất thì loạng quạng, hốt hoảng đinh tốc ra, tôi vội níu lại: người đang lạnh đừng dại dột bị cảm không tốt. Tôi cũng lật mền đắp ra, chị Sa thấy cặc tôi thì vội quay đi. Tôi trấn an chị: đã đến thì ở lại một lúc chờ ấm ấm hãy về.

Tôi ôm chị Sa và đằn chị nằm xuống. Chờ chị bình tĩnh trở lại, tôi mới dùng bàn tay xoa lên mặt chị cho ấm. Bàn tay tôi phả khắp chỗ, lên trán, lên mũi, qua hai tai, rà xuống cổ, ở đâu cũng lạnh toát.

Tôi thấy chị Sa mềm oặt đi vì sự ân cần săn sóc của tôi. Chị lẳng lặng dựa người vào vai tôi không còn e dè cái chõi đang lấn cấn xóc bên hông chị. Tôi cũng nắn bóp các vai chị để chị thấy ấm áp hơn.

Chị Sa như con mèo con nép vào lòng chủ. Tôi hôn dịu dàng lên vành tai, đưa chiếc lưỡi nhọn liếm vòng theo mép và hôn liên tục lên chân tóc mai của chị. Khi tôi nhận ra chị lim dim khép đôi mắt thì tôi luồn hai tay từ phía sau vào dưới áo chị mà xoa lớp da ngực bụng còn lạnh đó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.