VN88 VN88

Xem truyện 19 bà chị Sa

Tôi trở lại vẻ nghiêm trang nên hỏi: việc tôi chỉ vẽ chị có làm thử chưa. Chị ngần ngừ mãi mới than phiền: trước giờ chị có làm thế với anh ấy bao giờ, nay đột ngột giở trò sợ anh ấy đoán lại chửi inh lên.

Tôi cười hềnh hệch: chị cứ e ngại vậy thì suốt đời chả làm nên chuyện gì nên nỗi. Đời người phải sống thật với đòi hỏi của mình, chị không dám thì đành chịu chứ biết sao. Chị Sa chợt gục xuống như cây mía bị đốn ngả. Tôi chơt động lòng, tay ve vuốt lên tấm lưng trần của chị mà an ủi. Chị Sa thổn thức trên người tôi, có lúc tôi nghe ấm ấm vì lệ chị rơi trên da thịt.

Tôi chờ khi chị hết uất nghẹn thì tỉ tê lại: thôi, ta đụ tiếp đi, giờ để cả hai sướng cái đã, còn việc khác để lại sau giải quyết. Chị Sa lại hùng hục chà lết lồn trên cây cọc thịt, có vẻ hăng hái hơn.

Tôi đụ chị mãi không xuất tinh, có lẽ tại quá quen lồn chị nên giữ được. Chị bào thét, lại xóc; xóc thét lại chà, cái lồn nhào nhạo khua như tiếng phong linh bị gió. Hai vú đè lên ngực cũng bị nghiến ngấu lăn xe, tôi nằm mở mắt trừng trừng, thương vẩn thương vơ.

Tôi định đi ăn sáng nhoáng nhoàng rồi về thì gặp chị Sa hối hả chạy đến. Chị thở hổn hển khi vừa đặt chân đến cửa chỗ tôi trọ. Tôi hỏi: bộ chị bị ai đuổi sao mà hấp tấp thế. Chị Sa trả lời: chị vội vã đến, sợ hôm nay nghỉ, cậu lại nhảy đi chơi, chị không gặp.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.