VN88 VN88

Xem truyện 19 bà chị Sa

Có một bữa chị Sa đến cùng tôi như thường tình. Tôi mừng rỡ đón chị, hốp tốp sờ nắn chị như vắng mặt cả đời. Chị cũng ngoan ngoãn để mặc tôi nghịch ngợm như ý muốn. Tôi cởi áo ngoài, tháo luôn cái nịt và dùng tay khoắng tía lia lên hai cái vú thân thương.

Trăm lần, ngàn lần, đụng vào cái vú mà lần nào cũng không nhận ra hết vẻ tuyệt đỉnh của chúng. Tôi bóp ôm cái mềm mại, ấm êm như rờ trên nhung, trên lụa, trên len, trên dạ, cái ấm áp len sâu vào tận lục phủ ngũ tạng tôi.

Tôi nép vào người chị Sa mà hít sâu hơi hướm chị lồng lộng tỏa ra, ngào ngạt khắp nơi. Chị nhột nhạt ư ư trong miệng, nhưng lại xìa đẩy cái vú cho tôi mút liếm. Chị còn âu yếm đặt đầu tôi ngả vào lòng chị, xoa tròn tròn lên mái tóc và õng ẹo nói: cậu sờ chị đi, chị cũng muốn lắm.

Tôi tưng tưng cái vú này, lại nựng nựng cái vú kia, ọp ọp rà cái đầu, xòe xòe cái quầng đến nổi rộn các hạt gai thịt như rôm xảy. Bóp măn rồi thì thè lưỡi mà rà, mà quết, mà phết, mà sơn, trau tria như anh thợ gò đang tạo một công trình mỹ thuật đặc biệt.

Chị Sa lại nũng nịu: măn với mó mà chẳng chịu cởi toẹt cái áo nịt ra làm cọ quẹt chị nhột bằng chết. Rồi chị lôi đầu tôi lên cao dặn dò: cậu bú vú chị một lát, mấy hôm không được cậu bú, chị mong lắm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.