Chắc đêm qua chị tôi đã truy thu thuế anh tối đa nên thằng nhỏ của anh cương cứng là vậy mà cứ trơ ra không chịu làm nũng trong miệng tôi.
Tôi và anh đang say trong đê mê hoan lạc thì Hương lên, nó vào phòng từ cánh cửa không khép. Bước chân nó như chững lại, nó lúng túng đôi má dựng hồng khi trước mắt nó là tôi, là tôi với mái đầu đang dập dìu trên thằng nhỏ của anh – Thằng nhỏ đang thò thụt trong miệng tôi.
Nó vào, anh luýnh quýnh bật dậy. Sự luýnh quýnh của anh thật vụng về, thật ngây ngô. Anh bật dậy mà tay thì cứ ghì đầu tôi xuống như một bản năng tự nhiên để che dấu điều vụng trộm, che dấu đi thằng nhỏ đang cương cứng, đang phơi bày trước mắt nó.
Tôi cũng ngớ người ngước nhìn lên.
– Kìa Hương ! Vào đi. – Tôi nói như một bản năng, một phản ứng tự nhiên không chủ định.
– Ngồi xuống đây em ! Thông cảm cho anh nhé … Anh lén trộm một chút… – Anh tiếp lời tôi.
– Vẽ chuyện ! Làm như còn xa lạ nhau lắm đấy … Tôi táo bạo bật lại.
Còn Hương, nó vẫn lúng túng với khuôn mặt đỏ dựng không biết xử lý thế nào, chỉ lặng im đứng trân người nhìn tôi và anh.
Vẫn ngồi bên anh, tay tôi vừa mân mê trên thằng nhỏ của anh vừa ngước nhìn Hương:
– Ngồi xuống giường đi ! Làm bộ hoài …
Sự lúng túng của Hương cũng mau qua, nó tấn công lại tôi ngay:
– Chị đi vắng … Cô em ở nhà quản lý, ông anh lén trộm thì .. có mà chạy đằng trời …