Ăn xong xe chạy về đầu phố chợ An Hóa cô rảo bộ vô nhà, ông Xuân dúi vô tay Nhi món quà, trong khi vợ chồng anh Thế chẳng để ý. Cả ba cùng tháp tùng, anh chồng đang ở hàng xóm xem Tivi thấy có người lạ đi ngang, trong khi mình trần, mặc quần xà- lỏn bở ngở chạy về thấy khách lạ. Bật đèn lên, ánh đèn tròn yếu ớt tỏa màu đỏ, không đủ sáng phòng khách vì giờ cao điểm của mọi gia đình mở nhạc, radio, Tivi rút hết năng lượng.
– Ông Giám đốc, tôi biết nhà ngày mai quay lại bàn thảo nhiều hơn, để cô cậu ấy nghĩ. Chị Thế nói nhỏ vào tai Nhi điều gì không ai nghe được. Cả ba bước trở ra xe.
Vợ chồng Nhi- Thành đêm nay bên nhau họ kể hết “bí mật cuộc đời của cô bồ nhí” Tuyết Hoa của “dượng Xuân” cho chồng nghe.
Lâu vợ chồng anh Thành mới có dịp gối chăn bên nhau, sau hơn ba tháng theo tàu đánh bắt cá ở Rạch Giá vừa về, còn vợ thì phụ giữ trẻ chăm sóc cô Hoa hộ sản. Cưới nhau gần năm cứ lo mãi mê làm dành dụm mua căn hộ nhỏ gần chợ An Hóa hơn một cây vàng, ai thuê mướn gì làm nấy, nhất là tánh tình hai vợ chồng Thành hòa đồng chân thật.
– Anh bằng lòng miễn em sướng thân, dựa chút “thế lực” còn “chuyện ấy” anh đâu bị ngăn cấm, tối em về ngủ thì “anh đưa em về dinh”, mà lại có tiền cho anh mở tiệm sửa máy “đuôi tôm” là vinh danh gia đình.