VN88 VN88

Xem truyện hay cô Mai quyến rũ

Tay Toàn vẫn nằm trong quần tôi, trong áo tôi. Mắt Toàn vẫn nhìn vào đôi mắt tôi dưới bóng trăng. Tôi biết chàng đang sống với hình bóng của Dì Marie chứ không phải với cô giáo Mai. Bỗng tôi nói với Toàn:
– Toàn ôm hôn Dì như chiều 30 Tết ba năm về trước đi.

Toàn cúi xuống hôn tôi lập tức, mê đắm. Tay Toàn bóp vú tôi mạnh hơn, xoa lồn dữ tợn hơn. Toàn điên lên, bế xốc tôi vào khoang ghe, lột truồng tôi ra và nói:
– Dì ác lắm. Dì đã giết chết Toàn suốt ba năm, Dì có biết không?

Rồi chàng banh háng tôi ra, đút cặc vào đụ dã man, đụ tàn sát, hung tàn như tên cướp đang hãm hiếp một nữ tu.
Tôi lại đóng kịch:
– Dì xa Toàn mà không làm sao tu tiếp được. Dì đã cởi áo nhà giòng, hoàn tục, về đây để tìm Toàn. Toàn hãy đụ Dì thật mạnh đi, làm chồng Dì đi. Nhớ quá Toàn ơi! Chiếc khăn quàng màu tím hoa cà anh có còn giữ không?
– Dạ còn, em cất trong valise. Mỗi ngày trước khi ngủ em mang ra hôn, nhìn để nhớ Dì. Đêm nay em sẽ chết luôn trên người Dì. Em đang đụ Dì đây, Marie ơi…

Tôi đã quá! Sướng kinh khủng! Cậu bé nào đến với tôi cũng mang dáng dấp của một cậu học trò, trong lòng vẫn vương vấn cái giai cấp thầy trò. Không bình thường, bình đẳng như đôi nhân tình. Nhưng bây giờ Toàn đang tận lực, đụ trả thù, đụ cho bỏ những ngày thương nhớ Dì Marie. Tôi la lớn giữa giòng sông thanh vắng, tràn ngập ánh trăng:
– Toàn đang phá trinh Dì đó hả Toàn? Đụ Dì thật lâu nhen toàn, khoan ra sớm. Hãy đụ dì khi nào trăng ngả về hướng Tây…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.