VN88 VN88

Xem truyện hay cô Mai quyến rũ

Khánh vẫn nhìn tôi, không phải chỉ để ngắm mà cả để nghĩ, không phải cho àng, mà cho tôi:
“Lấy chồng thời chiến chinh, mấy người quay trở lại!”

Cái tương lai đen như mực Tàu của tôi ẩn hiện đâu đó trên tóc, trên trán, trên môi tôi, làm lòng Khánh chùng xuống. Chàng đưa má cho tôi hôn. Rồi chàng dùng mũi, chớ không phải môi, hít hết mùi thơm trinh nguyên trên da thịt nơi khuôn mặt tôi.

Tôi bỗng linh cảm như Khánh muốn thoát chạy, không muốn bước thêm một vài nấc “cầu thang” nữa. Chàng vì viễn ảnh đen tối đó mà thoát chạy, trong khi tôi vì viễn ảnh đen tối đó mà muốn xông tới, dấn thân, tận hiến. Cả hai đều có lý. Vì Khánh ơi, em không cho anh ngay bây giờ, ngày mai không còn anh, em biết cho ai? Nghĩ thế, một tay tôi cởi hàng nút áo dài ở ngực ra, đẩy Khánh lên một chút, tôi kéo vạt áo sang một bên, để bộ ngực căng tròn sau làn xú chiêng mời Khánh.

Khánh tròn xoe đôi mắt, không phải nhìn ngực tôi. Và Khánh hiểu, không phải là tôi đĩ thoả, mà cũng vì quá yêu chàng, tôi đã làm thế. Khánh cũng hiểu có cái gì đó vô hình, thúc bách tôi làm thế, như lửa cháy đến hàng rào rồi, phải chạy thôi. Chàng nhìn tôi như thân phận tội tình của đứa con gái thời loạn. Rồi Khánh sà xuống, lại dùng mũi chàng hôn da diết khắp mặt tôi, thay vì chú ý đến hai hoả diệm sơn đang chờ môi chàng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.