VN88 VN88

Xem truyện hay cô Mai quyến rũ

Tôi nhắm mắt lại, mồ hôi vã ra như tắm. Đầu cứ chúi về phía trước mà rên la tàn bạo. Tôi ước ao phải chi có thêm một con cặc nữa để đút vào lồn tôi mà nắc phụ cho tôi thoả mãn cơn sướng như thế mới tuyệt trần gian.

Tiếng nhạc từ chiếc cassette phát ra bài “Trái tim ngục tù.” Ừ, phải! Tôi đang làm nô lệ, là tên nữ tù cho nhục cảm, cho cơn dâm, cho sự say mê làm tình… với trẻ con. Đụ như thế này ai mà không mê? Không chết điếng? Đàn ông ra trận hết thì tôi đụ con nít. Có sao không?
– Làm sao mỗi ngày em đến đây đụ cô cho đỡ thèm. Thiếu cặc đời cô khô héo lắm. Đừng để cô thành chiếc lá mùa thu.
– Dạ, em hứa. Em yêu cô lắm mà cô đâu có biết. Nhiều lúc ngồi trong lớp học, nhìn cô đứng trên bục giản bài mà cặc em nứng lên cứng ngắc như khúc củi. Em phải cho tay vô túi quần, nắm nó mà bóp, mà thụt nhẹ để tưởng tượng đang vén quần cô lên mà hôn hai bàn chân đẹp như thiên thần của cô. Chưa bao giờ em dám mơ đến lúc được cô cho đụ hay bú lồn. Nói chi đến việc đéo cô như thế này. Hình như mấy đứa bạn em trong lớp, đứa nào cũng yêu cô âm thầm và cuồng nhiệt như em.

Tôi tham lam hỏi tiếp:
– Tụi nó là ai vậy?
– Dạ thằng Hạnh, thằng Thuyên, thằng Cẩm, nhiều lắm.

Tôi ghi ngay vào trí nhớ cái danh sách học trò đó. Không hiểu sao Huân mê hôn hai bàn chân tôi đến thế. Cu cậu lãng mạn kinh hồn. Đã hôn mà còn bú, nút từng ngón một cách ân cần tha thiết. Huân làm gì mà tôi không sướng.
“Trái tim ngục tù. Anh yêu em, anh yêu em đến ngàn thu.”

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.