VN88 VN88

Xem truyện hay éo le cuộc tình

Chị thố lộ với tôi về thân phận của chị. Ông ấy đã có vợ lớn ở Pháp, con cái vài đứa. Nay được điều qua làm việc ở Đông Dương, ông lấy chị có thể là để có người an ủi nỗi xa nhà. Một ngày nào đó, hết thời hạn ông sẽ trở về với vợ con. Còn chị lại lênh đênh như chiếc bè trên nước.

Tôi đã hùng dũng trấn an chị: đừng lo lúc ấy tôi sẽ lấy hẳn chị, sợ gì. Chị lắc mái đầu như hắt đi những giọt nước vừa bám vào. Rồi chị phá lên cười không kìm nổi. Chị bảo tôi vừa còn nhỏ tuổi, vừa còn phải dựa vào gia đình, cha mẹ nào bằng lòng để chuyện này thành sự thực.

Sau lần đó, hai chị em chẳng thiết đi thăm nơi nào khác. Thậm chí ngày lễ tát nước là ngày ai cũng đổ xô ra đường thì hai đứa vẫn ru rú trong nhà. Chị em không nhắc gì về sự hẹn hò giữa nhau, mỗi người đều âm thầm lo xây đắp nguyện vọng của mình.

Có điều dạo này chị không còn đóng vai người lớn với tôi. Chị tránh sự lúng túng bằng cách gọi tôi bằng tên và cũng xưng tên với tôi cho gọn. Trái lại, tôi cũng đơn giản gọi chị bằng tên và tự coi như mình ngang hang, ngang vế với chị.

Không rõ từ bao giờ, tôi trở thành kẻ có uy quyền và thường ra lệnh cho chị phải nghe theo tôi. Vậy mà chị vẫn nhẫn nhục làm theo. Có khi chị đang lo cho bé thì tôi đâm ngang sai bảo chị: cho nó bú xong đi rồi vào tôi bảo cái này.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.