VN88 VN88

Xem truyện hay éo le cuộc tình

Lại nữa, mặc hay không mặc thì cũng vậy thôi. Chẳng qua khi sàng qua đảo lại thì coi nó đỡ dị, chớ khi hai đứa đã nằm trên giường thì cái mớ lụa mỏng teng đó có là cái thá gì đâu. Chưa nóng chỗ, bàn tay tôi đã thọc vô giữa đùi chị, mấy ngón măn măn chỗ cái hĩm no tròn.

Mấy sợi lông cụt lủn cứa ram ráp bàn tay, nếu ấn sát xuống chà nghe lào xào cũng vui đáo để. Y như cái đầu thằng con nít bị sởn, tóc mọc lần lần nên cứng ngắc cứng ngơ. Tôi nói giỡn với chị: kiểu này lông mọc lại cứng như sợi cước, lỡ tui hun bà nó đâm lủng mẹ môi thì khốn. Chị la tôi: anh chỉ được cái nói tục không ai bằng. Tôi quặc lại: chớ hổng phải sao.

Chuyện đơn giản có vậy mà hai đứa cũng giành cãi nhau để lấy phần thắng. Chị thì nói: người ta biểu tóc lông cạo đi khi mọc lại còn mướt rụp hơn trước nữa, sợ đây rồi anh thấy êm êm cứ đòi ngậm mút riết, chết em. Tôi lại chọc thêm: ở đó mà ham, sợ không phải là cước mà thành rễ tre thì bỏ mẹ. Nó chọc không phải là lủng mà toét tòe loe hết còn hình dáng miệng mồm của tui nữa.

Nói thì nói vậy, mà tay thì cứ xục xạo ồm ồm. Tôi chà lòng bàn tay quanh hai múi thịt, lông lởm chởm kêu lạo rạo với da tay. Tôi mằn mò gại lên đám chân những sợi lông và ứng thử xem độ cứng của nó như thế nào. Tôi móc ngón tay vào giữa khe, những sợi lông ở đây chưa bị mũi dao sởn hết nên còn dài, thay vào chỗ ram ráp phía ngoài giờ chạm vô sự mượt mà thấy da ngón tay cũng chia xẻ sự mịn màng một chút.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.