VN88 VN88

Xem truyện hay tài xế ( có clip )

Câu chuyện thứ hai: TÀI XẾ KỲ CỤC
Nếu như có những bác tài nhân hậu, thì cũng có những tài xế trời đánh. Đó là mở đầu lời chửi hiền từ của một cụ bà, nạn nhân không ai khác chính là bà. Năm đó bà còn rất trẻ, vì muốn đưa bà mẹ mình vào nhà thương lúc nữa đêm. Lúc ấy chẳng có taxi, cũng chẳng có xe Honda ôm đâu mà gọi. Dân chúng vùng nông thôn như bà muốn ra tỉnh phải đi những chuyến xe đó hoặc có giang những chiếc xe tải. Vì mời 2 giờ sáng, nên không cách nào kh1ac đành phải đón xe tải. Thấy bóng dáng của một phụ nữ, bác tài cho xe chạy chậm lại rồi dừng sát bên vệ đường.
– Bác ơi cho cháu có giang đưa mẹ lên tỉnh. Mẹ con bịnh nặng ạ.
Sau khi để mẹ tôi ằm băng sau của ca bin, tôi đành ngồi băng trước với bác. Không biết bác nghĩ gì mà cứ nhìn tôi cười hoài. Tôi chột dạ vô cùng.
– Cô bé có muốn tôi chạy nhanh không?
– Dạ có lắm chứ ạ.
– Vậy thì lấy dùm tôi gói thuốc đàng kia, tôi làm một hơi cho đỡ buồn ngủ là bay nhanh thôi.

Bấy giờ tôi mới để ý thấy xe chạy như xe bò, cứ lúc la lúc lắc. Người đàn ông ngồi sau vô lăn độ ngoài 40, thân hình kịch cỡm. Bất giác tôi rùng mình sợ hãi. Trong thâm tâm tôi muốn bác tăng tốc để tôi mẹ tôi kịp đến bệnh viện tỉnh.
– Bác làm ơn chạy nhanh dùm con
– Lấy dùm tôi hộp quẹt
– Ở đâu vậy bác?
Ông ta nghiêng người qua trái, ra dấu bảo tôi đút tay vào túi quần. Tôi ngại ngần không dám, nhưng nhìn ánh mắt khích lệ của ông, nhìn cảnh mẹ tôi nằm đó, tôi không còn cách nào hơn. Bàn tay nhỏ mềm mại của tôi từ từ đút vào trong. Quáí! Túi quần không đáy! Tôi giật mình, nhưng không dám rút tay ra, sợ làm ông phật lòng.
– Đút vào sâu bên trong ấy!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.