VN88 VN88

Xem truyện les đã hoàn thành chị yêu em

Sau hôm đó, cô ấy nghỉ việc, đồ đạc trong nhà tôi cô ấy cũng tự động đến chuyển đi, không nói gì và cũng không gặp tôi thêm lần nào. Phải, chẳng lẽ cô ấy lại dám gặp tôi thêm lần nữa sao?

Một tuần, rồi hai, ba tuần không gặp cô ấy, tôi cảm thấy rất nhớ. Không phải nhớ “cô ấy” mà tôi nhớ “em” – người con gái tôi đã yêu. Tôi thấy mình thật hèn hạ và yếu đuối. Tại sao tôi vẫn có thể nhớ đến một người đã lừa dối mình như vậy. Có lẽ vì tôi vẫn là một phụ nữ, sự yếu đuối đã ăn sâu trong tâm hồn mình… Nhưng dẫu có ra sao thì tôi sẽ không bao giờ gặp lại em, tôi tự hứa với lòng mình như vậy. Tất cả mọi chuyện sẽ chôn sâu vào quá khứ.

Tôi trở lại với tôi của ngày xưa, thuở còn là một phụ nữ lạnh lùng, nghiêm nghị, trở lại với thói quen mua sắm, biết tự chăm sóc cho mình, biết hưởng thụ. Phải rồi, tôi là như thế, tôi mang hình ảnh của một phụ nữ thành đạt.

Thời gian dần trôi qua, vậy là tôi đã không gặp em nửa năm rồi. Em đi đâu, làm gì với tôi giờ là dấu hỏi lớn. Tôi thắc mắc về sự biến mất không dấu vết gì của em. Nhưng tôi luôn dặn lòng mình đừng có tìm em nữa, đừng làm thêm việc ngu ngốc gì nữa. Nhưng thực sự tôi rất nhớ em, nhớ rất nhiều…

Ngày lễ tình nhân, nếu còn ở bên nhau, chúng tôi đã cùng nhau thực hiện ước mơ của mình, sẽ cùng đi du lịch và sẽ cưới nhau phải không em? Tôi đi lang thang khắp những nơi tôi và em đã cùng tới và cuối cùng lại trở về căn hộ của hai chúng tôi… nhưng tại sao lại trống vắng và cô đơn như thế này? Tất cả những điều tôi làm có ý nghĩa gì nếu tôi không có em ở bên?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.