Tuấn cứ nói một thôi hồi trong lúc bên cạnh Mai dã thiếp ngủ từ lúc nào, nàng thở rất đều và nhẹ, tấm thân trần truồng phô bày ra còn đẹp hơn ngàn vạn lần trong lúc nàng say ngủ. Những lưòi nói vô nghĩa đó của ông bầu chẳng làm nàng bận tâm, phỏng vấn thì nàng làm trước nay thiếu gì, cuộc phỏng vấn ngày mai với nàng chẳng có gì quan trọng, đó chỉ là một nhiệm vụ nàng phải làm để trở thành một ca sĩ ngôi sao, giồng như cái việc khốn nạn đêm nay nàng vừa mới phải làm mà thôi.
Một bộ váy màu thanh thiên không sặc sỡ nhưng rất có cá tính, một khuôn mặt được trang điểm nhạt màu trông râts tự nhiên mà vẫn không thiếu sự nổi bật, chẳng một ai có thể hình dung ra cảnh cô ca sĩ nổi tiếng mới đêm qua trông rũ rượi thê thảm với vóc dáng của một con điếm vừa đi khách. Ngay bản thân Hiền Mai khi tự nhìn vào gương cũng không tin nổi mình lại có thể lột xác nhanh đến thế, chỉ vài đường qua loa qua bàn tay của người trang điểm mà nàng đã trở lại nguyên vẹn hình hài của một cô ca sĩ được mến mộ ngay được. Một chút thâm nhạt nơi khoé mắt do đêm qua phải thức để làm tình với cả ông bầu đến khuya được che đậy khéo léo bằng một lớp phấn mịn màng càng làm tôn thêm vẻ huyễn hoặc của làn da trắng muốt tưởng như không có lấy nổi một tì vết của nàng.
– Nhanh lên em, mấy tay phóng viên vừa mới gọi điện tới hỏi anh đố, có lẽ mình hơi trễ giờ rồi.
Khuôn mặt tròn, đầy đặn quá mức cần thiết nổi hằn lên những bụng mỡ phục phịch giống như dáng đi của Tuấn lộ rõ vẻ cau có.
– Mà sao hôm nay cái con nhỏ hoá trang cho em lề mề thế, nửa tiếng đồng hồ có mỗi việc kẻ mắt kẻ mũi. Đằng nào đến đó trước khi chụp hình em chẳng phải hoá trang lại lần nữa…thiệt sốt ruột ghê hén….