*
* *
Mai mê man, cảm giác lâng lâng rất khó tả, cái ly rượu mạnh cạn đến tận đáy vứt chỏng chơ trước mặt, xung quanh những tiếng la hét, rú rít của đám bạn bè nàng hoà cùng tiếng nhạc chát chúa phát ra từ mấy dàn loa công suất lớn khiến cho mọi thứ càng trở nên hỗn loạn. Cắn xong thuốc, đây là quãng thời gian mà Mai thấy căm ghét nhất, bởi vì nó là lúc mà nàng chẳng còn tỉnh táo nhưng cũng chưa tới lúc ma tuý khiến nàng tìm thấy sự thăng hoa. Mai có thể cảm nhận được máu trong người mình như đang sôi lên, nó chạy lồng sộc như một còn thú dữ len lỏi qua từng mạch máu nhỏ nhất trên người nàng. Mai nhắm nghiền mắt, từ từ đón nhận cảm giác đê mê sắp tìm tới nàng, rồi một cách vô thức, nàng bắt đầu đứng lên, khoa tay hất mái tóc dài xổ tung, Mai bắt đầu lắc theo đám người xung quanh.
Việc này đến với Mai như một lẽ tất yếu, giờ thì chỉ có thể cậy nhờ vào thứ hoá chất kì diệu này mà Mai mới có thể tìm được cho mình những phút giây sung sướng và thoải mái hiếm hoi. Tình tan, sự nghiệp ca hát thì ngày càng di xuống thấy rõ, chính bản thân Mai giờ đây cũng cảm thấy ghê tởm thân xác của mình, ghê tởm tất cả mọi bộ phận trên người mình, vì chỗ nào trên người Mai cũng đã cho phép rất nhiều bọn đàn ông được hôn hít sờ mó, cái lỗ nào trên người nàng cũng đã có rất nhiều gã đút buồi vào mà thì thụt, mà nắc, mà chọc cả rồi.
Mai đã từng lo sợ lúc nàng chấp nhận làm bồ của ông chủ tịch, Mai đã linh cảm rằng sau ông ta, với cái tâm trạng chẳng có gì để mất, nàng sẽ đem bán cái lồn của nàng cho nhiều thêm nữa những gã đàn ông có tiền và có quyền. Nhưng Mai cũng không thể ngờ thực tế ấy lại xảy đến nhanh đến vậy, để rồi bây giừo nàng đã thành một tay chơi, dính vào cả thuốc lắc và ma tuý.
– Kìa em, nhảy nhiệt tình lên đi chứ, mọi ngày em hăng hái lắm sao hôm nay ỉu xìu vậy.