VN88 VN88

Xem truyện mới nhất cô ca sĩ

Phong giật mình, vứt vội cái mảnh đồ lót của Trâm vào hốc tủ rồi khép cửa lại, là Dũng, cậu bạn tập của Phong. Dũng bắt đầu chơi tennis với Phong từ lúc cả hai mới chỉ là những vận động viên năng khiếu, tuy là Dũng không xuất sắc được như Phong nhưng cậu ta đánh cũng khá vì thế Phong vẫn hay mời Dũng tập luyện chung mỗi khi anh không tham gia giải đấu nào ở nước ngoài. Thời gian gần đây vì việc của Trâm thành ra Phong cũng phải bỏ mấy giải đấu đang được tổ chức.
– Có làm gì đâu, chỉ là sắp xếp lại mấy thứ đồ cũ của Trâm thôi. mà cậu nói nhỏ chút, thằng nhỏ mới chợp mắt ngủ xong phòng bên đó.
– Trời, hôm nay tối thứ sáu mà lại ngồi ở nhà than thở thế này à, Trâm nó có biết cậu sống chán thí mồ thế này thì nó cũng không vui đâu.

Phong cúi đầu, không nói, đúng là Trâm vốn là người ưa thích sự ồn ào và đông người, trái ngược hẳn với tánh cách thâm trầm của anh, nhưng có lẽ như thế lại càng khiến anh thấy thương Trâm hơn. Thiệt lạ, hình như chỉ kể từ lúc Trâm không còn nữa thì ở Phong mới nảy sanh được tình yêu thực sự thật lòng dành cho Trâm.
– Thằng nhỏ ngủ rồi cũng tốt, có bà vú ở nàh trông nó rồi, đi chơi với mình đi.
– Đi đâu, mình hơi mệt nên cũng chẳng muốn ra khỏi nhà nữa.
– Mệt thì lại càng phải ra ngoài hít thở không khí chớ, ở lì nhà này mới dễ sanh bệnh đó. Thôi đừng từ chối nữa, đi, mình đảm bảo dẫn cậu đến chỗ rất vui.
Miệng nói, cũng chẳng cần để ý là Phong có đồng tình hay không, Dũng kéo tay lôi xềnh xệch Phong ra khỏi nhà, ấn Phong vào xe rồi nhảy phắt lên chở Phong lao vút đi.
– Đứa mình tới đâu vậy.
– Vũ trường, nhảy nhót cho nó vui chút đi.
– Thôi, mình không tới vũ trường đâu, chán lắm, với lại mình cũng không thích không khí ồn ào ở đó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.