– Đêm nay em hát hay lắm, rất có hồn, chả trách khán giả họ hâm mộ em như thế.
Hiền Mai ngồi trong phòng phục trang, cố uống hết cốc nước quả ép, cô hơi nhăn mặt, cổ họng cô như đau rát, căng ra vì hát quá sức. Người nhân viên hoá trang giúp cô tẩy trang, những giọt mồ hôi chảy thành từng dóng tren khuôn mặt cô, kéo theo cả lớp son phấn nhoè nhoẹt. May mà ánh đèn sân khấu chói mắt nên khán giả bên dưới chẳng thể phát hiện ra, nhưng quả thực nhìn vào gương lúc này Mai tự thấy trông bản thân mình rão rượi, như một con điếm – cô nghĩ thầm – giống những lúc nàng bơ phờ sau khi phải phục vụ gã đàn ông mập mạp bụng phệ đang đứng phía sau ngắm nàng. Gã đang cầm xấp tiền cát xê người ta trả cho Mai đếm từng tờ một, gã hài lòng lắm vì hình như dạo này mỗi một đêm đi hát nàng lại kiếm về cho gã nhiều hơn.
– Đáng lẽ em có thể đòi thêm tiền, hôm nay em hát vượt quá ba bài so với trong hợp đồng cơ mà. Thế mà cái lão chủ phòng trà này lại chỉ chịu trả thêm có chút xíu, chả bõ bèn gì. Lần sau thì cạch mặt cái phòng trà này ra.
– Thôi mà anh, tại khán giả họ yêu cầu nên tự em hát thêm chớ đâu phái là người ta yêu cầu. Mình đừng làm khó người ta, cát xê trả vậy là đã cao lắm rồi.
Ban nãy trên sân khấu nom Hiền Mai bốc lửa và hừng hực bao nhiêu thì giờ coi cô mệt mỏi và ủ rũ bấy nhiêu, phải mãi mới có thể cất nên tiếng. Cô lười biếng ngiêng đầu để cho người phụ trách hoá trang làm lại tóc cho cô, chị ta chải thẳng những lọn tóc uốn cong rất kiêu kỳ của Mai. Thực ra nàng thích để tóc kiểu tự nhiên hơn, như thế hợp với tính cách của nàng, nhưng có điều ông bầu của nàng một mực bắt nàng chải kiểu này cho phù hợp với phục trang đêm nay của nàng. Trông mình như một con búp bê ngốc nghếch với cái kiểu tóc này – Mai nghĩ thầm – quả thực với gã đàn ông đứng kè kè bên nàng, nàng chả khác gì một con búp bê của gã. Một con búp bê mà gã đã lăng xê cho có ngày hôm nay, một con búp bê hàng ngày đi hát kiếm tiền cho gã và phục vụ cho thói dâm ô quá sức chịu đựng hàng đêm của gã.
– Cát xê của em giờ thuộc loại top ở Sài Gòn rồi đó. Lần sau em nên khôn ra một chút, giữ sức giữ giọng, chỉ hát đủ số bài trong hợp đồng thôi. Hôm nay hát mệt lắm phía không.
– Không mệt bằng lúc bị máy lật ngửa ra rồi chơi như chơi một con heo nái. – Mai suýt chút buột miệng, nàng cố gắn mình lại chỉ gật đầu cho qua chuyện với hắn. Chỉ nghĩ đến việc hát suốt hai tiếng đồng hồ nãy giờ, mệt nhoái mà lát nữa về đến nhà lại phải làm tình với gã hai tiếng đồng hồ nữa là nàng đã thấy rùng mình. Nhiều đêm đi hát về mệt quá, nàng van xin hắn cho nàng nghỉ làm cái chuyện đó một đêm nhưng hắn lúc nào cũng chỉ cười hềnh hệch túm tóc nàng lôi lên giường, cởi toạc hết quần áo của nàng ra rồi…..