Đêm cuối cùng làm tình bên nhau trước khi Phong đáp máy bay đi thi đấu xa nhà, Mai khóc thầm, khóc vì nàng có cảm giác những giây phút yên bình bên Phong như thế này có khi phải còn lâu lắm mới có thể quay trở lại được. Bây giờ thì đành chỉ cố níu kéo những giây phút bên nhau, Mai ráng banh hai chân mình ra càng rộng càng tốt, nàng cắn răn làm cái việc ấy đến hết mức có thể vì nàng đã biết được Phong rất thích cái tư thế làm tình mà người đàn bà phô phang tất cả một cách rộng rãi nhất ra để đón tiếp anh. Đám lông đen trên gò mu Mai cũng đã tự cắt tỉa gọn ghẽ rất đẹp, nàng muốn mình thật quyến rũ để làm vừa lòng anh, coi đó như một lời chúc có ý nghĩa nhất nàng dành cho Phong trong chuyến đi thi đấu sắp tới. Nếu không phải lại đúng dịp nàng chánh thức ra mắt công chúng album ca nhạc mới của nàng thì Mai nhất định sẽ đi theo anh, chăm sóc anh.
– Đừng khóc cưng. Thế này cũng tốt, nếu em mà đi theo anh thì anh và em sẽ làm cái chuyện hay ho này suốt cả ngày, anh còn sức đâu nữa mà chạy trên sân đây.
Phong vuốt ve nàng, dùng lưỡi liếm hết những giọt nước mắt mặn mà chảy lăn tăn trên mặt Mai, bên dưới Phong vẫn hăm hở làm cái việc gieo giống với nàng, một cách tình tứ nhưng cũng rất điệu nghệ, nhất là khi hai cặp đùi non trắng muốt của Mai đã banh rộng ra rất đúng với ý muốn của Phong.
– Nhưng em sẽ nhớ anh lắm, một phút em xa anh em cũng thấy nhớ.