Phong lúc này cũng chẳng còn tâm trí nào mà chạy vào vui vầy với Trâm trong đó nữa, kể cả khi bên tai anh có thể nghe thấy rõ ràng tiéng nước vỗ lồm bộp chảy lên làn da trần truồng của Trâm trong đó. Phong dụi tắt cái mẩu thuốc đã cháy gần hết vào gạt tàn, phủi mấy cái đóm thuốc vương trên ngực, Phong vẫn chẳng buồn mặc lại quần áo nữa sau màn làm tình với Trâm khi nãy, vẫn cứ tồng ngồng như thế. Đầu óc anh hoang mang, một mặt thì hình ảnh Trâm đang đứng dạng háng trong đó, chỉa cái shower xối xả vào lồn, nước tung bọt trắng xoá đan xen với những chùm lông lồn đen nhánh ướt bết nước thật khiêu khích. Nhưng mặt khác thì Phong rất dằn vặt về chuyện của Mai. Tranh thủ lúc Trâm vào trỏng tắm, anh gọi điện thoại về hỏi thăm tình hình của mai. nàng không thất vọng vì chuyện Phong không giành được chức vô địch ở cuộc thi này, nhưng rõ ràng là Mai rất buồn về chấn thương của Phong. Giọng nói qua điện thoại khản cả đi, hốt hoảng vì lo lắng cho anh của Mai đâm ra càng khiến Phong thấy có lỗi với nàng.
Đúng là Phong không hề nói dối mai về chuyên anh bị chấn thương và phải ở lại nước ngoài chữa chạy chưa thể vè Việt Nam ngay được, nhưng chỉ riêng việc nói dối nàng, không cho Mai biết chuyện hiện giờ bên anh luôn có sẵn một người đàn bà phục sẵn bên anh, gần như luôn luôn sẵn sàng cởi hết quần áo ra để làm tình cùng anh đã đủ khiến cho Phong thấy mình đang lừa dối Mai một cách trắng trợn. Phong tự chất vấn với lòng mình, sỉ vả mình đã không xứng đáng với sự yêu thương và lo lắng ấy của Mai.
– Cưng làm gì mà suy nghĩ mông lung vậy, lại nhớ đến cô nào phải hông.