Trâm nhặt xong thuốc thì đặt mấy viên thuốc lên mặt bàn, nhìn thẳng vào mắt Phong từ tốn nói, đúng cái giây phút ấy, cô ta làm cho phong vừa nể phục vừa e sợ cái sự bình tĩnh hiếm có đó nơi một người đàn bà. Cứ như thế cô ta đã chuẩn bị trước tình huống bị Phong phát hiện ra chuyện này một cách cẩn thận từ rất lâu rồi thì phải.
– Anh đã biết cả rồi thì em cũng không dám giấu anh nữa. Đúng là em đã cho anh dùng doping, nhưng anh yên tâm, đó là loại không nằm trong dánh sách các chất bị cấm, hơn nữa nó không có nhiều tác hại phụ đâu.
– Cô điên mất rồi, tôi không ngờ cô lại liều lĩnh tới mức đó.
– Em không điên, cũng không liều, tất cả những gì em làm đều là vì anh. Anh có một viên thuốc đó mắc tiền mức nào không. Anh dùng nó cả tháng nay mà không thấy tác dụng kì diệu của nó ư.
Trâm nhặt cái áo ngủ kiểu kimônô bằng sa tanh lên khoác lại vào người trong lúc Phong trầm tư nghĩ ngợi. Đúng là từ lúc uống cái loại thuốc đó, Phong thấy mình khoẻ mạnh và dẻo dai hẳn lên, cái chấn thương quái gở của Phong cũng hồi phục lẹ chưa từng thấy. Anh không ngờ đó lại đều là nhừo cái chất doping đưa vào cơ thể. Vậy mà anh vẫn nghĩ nó là thuốc bổ, nghĩ việc hồi hpục lẹ của mình là tác dụng của việc chữa chạy vật lí kết hợp với những màn phục vụ “ân cần” hàng đêm của Trâm.
– Đó là cái thuốc gì vậy
– MAMP – metaamox mephatamin. Chỉ có tác dụng giúp cơ bắp phát triển nhanh, tăng hồng cầu trong máu. loại thuốc này mới được phát hiện ra nên mấy tay chống doping vẫn chưa kịp đưa vào list cấm đâu.
– Thảo nảo…- Phong buột miệng.
– Thảo nảo anh thấy mình khoẻ và dai sức hơn đúng không. Anh thấy đó, mấy đêm gần đây, đêm nào anh cũng địt em bốn năm lần một đêm mà vẫn khoẻ re. Có đúng không, có phải đêm qua anh bơm vào lồn em không biết bao nhiêu khí của anh mà sáng nay, bìu dái của anh vẫn căng mọng thế kia không.
Trâm lại gần, bàn tay cô ả mềm mại vuốt ve hai cái bìu dái căng của Phong, cái loại thuốc cô ta cho Phong dùng còn có tác dụng không khác gì một loại thuốc tráng dương cực kì hiệu quả. Trâm choàng ôm lấy anh, cô ta mở rộng cái áo ngủ ra choàng qua cả lưng Phong, như một tấm mền gói gọn hai thân thể trần truồng của Phong và Trâm vào trong.
– Anh rất muốn chữa trị chấn thương lẹ mà, em giúp anh đó chứ. Đừng trách em tội nghiệp lắm anh ơi.
Xem truyện mới nhất cô ca sĩ
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156