VN88 VN88

Xem truyện mới nhất cô ca sĩ

Phong nhớ lại lần đó, đúng là lần đầu tiên với Trâm là lần anh quần dâm cả cô ta lẫn đám bạn của cô ta. Thaóng đó mà đã bao năm rồi. Đêm nay, chỉ có cô ta làm tình với anh mà thôi…

Phong cởi quần áo dính đầy đất quẳng vào một góc, lắc lắc mấy cấi ở vai. Mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp, ít nhất là nó cũng ở mức tốt nhất có thể được vào lúc này. Chấn thương của Phong đang hồi phục nhanh, đọt khám gần đây nhất cho thấy xương ở nơi bả vai đã hoàn toàn lành lại, Phong đã có thể tập nhẹ trở lại. Khi nãy khi nghe huấn luyện viên nói mình có thể tham dự một vài giải đấu nhỏ nếu sự hồi phục vẫn diễn biến bình thường, Phong cảm thấy rất vui, như thể một người vừa được trở về từ cõi chết vậy.

Trong lúc vui vẻ nhất, Phong rất muốn được chia sẻ với một người, là Mai. Nhưng thậm chí ngay đến việc nhấc điện thoại lên để gọi cho nàng Phong cũng không có đủ can đảm. Làm sao anh có thể giải thích được với Mai sự biến mất của mình suốt nửa năm qua, giải thích thế nào về việc anh đã chung chạ với Trâm trong suốt thời gian đó, nhất là chính Phong cũng cảm thấy xấu hổ khi mình liên tục sử dụng hết loại thuốc này tới loại thuốc khác trong những danh mục thuốc bị cấm chỉ nhằm hồi phục chấn thương lẹ. Ban đầu là do Trâm gạt anh, sau đó thì chính Phong chủ động đề nghị với Trâm tìm cho mình những loại thuốc khác nữa, cốt sao để Phong có thể ra sân thi đấu cnàg sớm càng tốt. Một ngày không được cầm cây vợt trên tay, một ngày không được nghe những âm thanh chắc nịch của trái banh nỉ nảy trên mặt sân là một ngày Phong cảm thấy trống rỗng vô cùng. Không hiểu sao, những ngày vừa qua với Phong hết sức vô nghãi, không có tennis, không có Mai, chỉ đơn giản trong phạm vi hai mươi tư giờ của một ngày,quan hđi quẩn lại vẫn chỉ có những việc ăn nghỉ nhàm chán và đơn điệu, mặc cho Trâm đã ráng hết sức làm tươi mới thêm cuộc sống của Phong bằng những màn ân ái bất ngờ và sôi nổi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.