VN88 VN88

Xem truyện mới phá trinh cô gái cùng lớp

Xuân vừa nói vừa đi đến phía hắn. Con nhỏ này cũng khá là xinh xắn đó. Theo hắn nhận định cả ba em đứng cạnh Huyền cũng xinh xắn cả. Và tất cả sàn sàn tuổi nhau khoảng chừng trên dưới 17 tuổi. Tuy trẻ nhưng mà mọi động tác đều thành thục cả. Nhỏ Xuân đi đến cạnh hắn đi lại và ngắm nghía hắn. Như người ta đang định giá món đồ vậy. Hắn cứ đứng im xem mấy con ranh này có trò gì đây. Xuân xem qua xong quay lại nói thầm gì đó với Huyền. Hắn thấy em gật gù tỏ ý hài lòng.
– Tên gì vậy. Nhỏ Huyền quay sang hỏi hắn. Hắn mặc kệ coi bnhư không biết là mình đang được hỏi. Chỉ đưa mắt lướt quanh cả phòng. Thấy không có tiếng đáp lại. Mà hắn có vẻ như không thèm để ý đến mình làm Huyền tức lắm. Nhỏ gọi mãi không thấy hắn trả lời phải đi xuống tận chỗ hắn đứng mà đối diện rồi hỏi giật giọng.
– Anh điếc sao mà không nghe thấy tôi hỏi hả?
– Anh nghe thấy bé nói đó.
– Thế sao không trả lời. Còn để tôi phải đứng dậy ra tận đây hỏi anh. Có biết thế là tội gì không vậy.
– Anh chẳng sợ quái gì đâu. Đừng doạ. Vì em hỏi chẳng biết ai với ai thì sao mà anh trả lời được.

Cách trả lời của hắn làm cho Huyền thêm bực mình. Chưa vao giờ Huyền có cái cảm giác này. Em là con nhà có thế lực lại là con một muốn gì được nấy. Thế nên ngay như cái trò tìm người này mà bố Huyền cũng không cản còn tạo cơ hội cho em đạt được thú vui và mục đích nữa chứ. Thế nên Huyền tức lắm. Em không chịu được đưa tay lên định tát hắn một phát.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.