Sáng hôm sau, Chi dạy từ rất sớm chuẩn bị mọi thứ để đến ngân hàng làm thủ tục vay tiền .Nàng đứng trước gương rất lâu để chuẩn bị quần áo. Ban đầu Chi định mặc một bộ váy công sở giống như hôm qua nàng mặc lúc tiếp tay chủ ngân hàng song khi vừa giơ lên ướm thử trên người thì lại làm nàng nghĩ lại những giây phút chịu đựng hôm qua, nhất là lúc ra về nàng phải ở truồng dưới cái váy ngắn không có si líp bên trong.Thành thử nàng quyết định đổi sang mặc một bộ khác.Cuối cùng nàng chọn một chiếc áo sơ mi trắng tương đối bó sát người cùng chiếc quần dài màu đen. Đây cũng là bộ quần áo theo kiểu văn phòng nhưng Chi nghĩ có lẽ nó kín đáo hơn một chiếc váy ngắn và vét , nhưng mặc bộ này thì Chi lại phải thay đổi hoàn toàn đồ lót nàng đang mặc bên trong vì chiếc nịt vú nàng vừa mặc vào lại có màu đen, thành thử sẽ lộ hết ra ngoài chiếc sơ mi màu trắng. Chi nhanh chóng tuột chiếc nịt vú ra khỏi người, rồi như một phản xạ tự nhiên bản năng, nàng đưa hai tay lên nắn bóp cặp vú căng tròn, cặp vú mà ngày hôm qua đã phải chịu đựng biết bao dày vò, giờ lại hiên ngang vểnh cao đầu. Vốn dĩ cặp vú của Chi là loại vú sừng trâu, hai đầu vú đỏ hồng nổi bật trên làn da trắng nõn. Chi lấy ngón tay kẹp vào hai đầu vú rồi khẽ se hai đầu vú, mắt của nàng lim dim như thả hồn ra khỏi thế giới đảo điên mà nàng đang sống.