VN88 VN88

Xem truyện ông Tây chơi cave

Nhà em nghèo lắm! Hồi trước di cư theo diện kinh tế mới vào đây. Nhưng làm ăn ở đây thật vất vả , mùa khô thì còn đỡ còn mùa nước thì không có gì làm hết nên chỉ có cách đi bắt cá, hái rau thôi, cũng đủ bữa qua ngày.
Gã Tây buông con Thúy ra, đưa tay lên gỡ cặp mắt kính đen ra lau lau, rồi nói:
– Ở đi, trong …số cac …em, ai là người khổ nhâ…ất vậy:
Cả Thúy và Cúc cùng lên tiếng:
– Dạ, con Thẩm!
Gã Tây vọt miệng hỏi liền:
– Con Thẩm sao hả, nói cho anh nghe đi?
Thúy tranh giành nói ngay:
– Dạ, con Thẩm đó … nhà nó là thảm thương nhất, ông bà ngoại nó đều bị nước lũ cuốn trôi đi . Má của nó bị đất lở chôn vùi mất xác. Còn nữa …
Con Thúy bỗng nức nở khóc như mưa, không còn kể tiếp được. Con Cúc phải thế con Thúy kể tiếp:
… Em của nó mới có 3 tuổi bị rớt xuống nước chết vì nó chỉ sơ xẩy ngó lơ có một chút. Nhà nó nuôi heo, heo bị chết hết trơn! Nó mới vào nghề cách đây chỉ mấy hôm, nhưng ế lắm vì khách chê nó ốm.
Nói xong thì nó rơm rớm lệ. Gã Tây chợt lên tiếng:
– Em gọi luôn Thẩm vào đây được không hai đứa.
Thúy và Cúc bỗng nhìn nhau như muốn nói điều gì nhưng nói không được .
– Chuyện gì thế ? ? thấy hai đứa im lặng, gã Tây hỏi . Im lặng một lúc, cuối cùng con Cúc cùng cũng phải lên tiếng:
– Dạ, không được đâu anh Tây ơi! con Thẩm đang bị bịnh nó không tiếp khách được .
– Bệnh sao hả ?
– Dạ, nó bị trúng gió hỗm rày vì nước lũ ớ.
– Em kêu nó vào đây được không ? Anh hứa cho nhiều tiền cho nó .
Nghe nói cho tiền, con Cúc ngần ngừ một lát, nói:
– Vậy anh chờ đây, em đi kêu liền, anh ngồi chơi uống bia có con Thúy nói chuyện…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.