VN88 VN88

Xem truyện thương thương nhớ nhớ

Mọi người cười hả hê thoải mái…
Tuần lễ sau…

Trên giường Phẩm và dì Hân đang ôm hôn nhau. Đã có những ngày ân ái mặn nồng cuồng nhiệt nên dì Hân và Phẩm rất nồng nàn và bạo dạn, dì không ngại chìu Phẩm cho thêm phần hứng thú. Sự sung sướng giao hoan Phẩm đã cho dì nhiều lần lên tới cực điểm, nên dì rất hạnh phúc. Phẩm mê bú lồn dì mê bú cặc thật là đẹp đôi.

Hai thân thể trần truồng đang lên tới cực điểm, Phẩm nắc mạnh bạo rồi gừ lên bắn hết sự sung sướng vào tận sâu trong âm đạo của dì Hân thì điện thoại của Phẩm reo. Phẩm với tay tìm điện thoại để trên lỗ tai nghe khi hắn vẫn còn nằm trên thân thể nóng hổi của dì Hân. Chợt hắn nhăn mặt thẩn thờ lật qua một bên nằm bất động. Dì Hân nhìn hắn tìm xem phản ứng gì sau cú điện thoại. Bỗng Phẩm nói:
“Ba má bị tai nạn xe đang trong nhà thương!”

Hôm sau Phẩm lên máy bay về lại nhà rồi mất biệt…

Vài tuần sau hắn email cho dì Hân xin lỗi hắn không trở lại được. Tai nạn xe Ba hắn mất để lại trăn trối là hắn phải lo cho má hắn. Ngay bây giờ hắn không tính gì hơn ngoài gia đình, nhưng hắn lúc nào cũng thương nhớ tới dì Hân.

Bốn năm sau vào mùa thu…

Có một gã đàn ông Việt tới nhà dì Hân, hắn đứng thấp thoáng xa nhìn vào khoản sân của nhà dì. Hắn thấy dì Hân đang lôm khôm đào xới đất trồng hoa cúc vàng. Hắn đứng suy nghĩ rồi dợm bước đi lại rồi chợt khựng vì hắn thấy trong nhà có bóng người đàn ông Mỹ trắng đi ra tới gần dì, dì Hân đứng lên, hai người ôm nhau, người đàn ông ra lấy xe lái đi, nhìn kỹ thì ra John chồng cô Vân. Dì Hân cuối xuống tiếp tục xới đất. Hắn bước tới gần gọi khẽ:
“Dì Hân!”

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.