VN88 VN88

Xem truyện thương thương nhớ nhớ

Người đàn bà ngước lên rồi la:
“Trời Phẩm! trời ơi!”

Dì đứng bật lên, chiếc quần jeans bó sát trông vẫn hấp dẫn như ngày nào, chạy tới ôm Phẩm. Dì nắm tay gã kéo vào nhà. Không bảo nhau nhưng hai người tự nhiên hôn nhau đắm đuối, Phẩm đẩy dì vào tường, tay hắn chụp vào hạ bộ dì thật mạnh. Rồi cả hai cùng vội vã trút bỏ quần áo. Cuộc giao hoan thần tốc như lửa gặp gió phừng lên hừng hực. Cặc hắn cắm sâu vào lồn di Hân nắc như mưa bão. Cơn sướng tràn ngập vỡ ra như cú nổ của những vì sao mới khai phá. Hai cơ thể trần truồng lăn lộn trên nền thảm xanh nổi sóng đại dương, thật là cuộc giao hoan ngây ngất lạc thú…

Dì Hân nói với Phẩm là Cô Vân đã mất sau chứng bịnh ung thư vú, sau đó dì thường đến với john để chia xẻ và giúp john tinh thần. Cuối cùng John ngõ ý muốn cưới dì, dì bằng lòng, nhưng phải chờ một thời gian nữa. John vẫn thường tới đây để lo cho dì. Một tháng nữa sẽ đám cưới. Phẩm cầm tay dì và nói về phần mình. Sau khi ba mất hắn cưới con gái ông bảo trợ Mỹ, vì ơn nghĩa nhưng không yêu thương, nhưng người vợ không tốt phải chịu đựng và cuối cùng li dị, may là không có con. Hai người nhìn nhau ngậm ngùi. Chợt dì Hân nói:
“Tôi yêu Phẩm…nhưng không thể lấy nhau được, nhưng tôi nói cho Phẩm biết…từ nay về sau nếu Phẩm còn thích tôi, thì chúng ta vẫn có thể gặp nhau, dù ở ngoài…hay trên giường tôi không nệ. John rộng rãi cởi mở, đã có lần cô Vân muốn làm tình với Phẩm nhưng rất tiếc không có dịp. Lúc còn làm vợ John cô Vân đã cùng chồng ngủ chung với nhiều cặp khác, trong đo có vợ chồng Lisa và Bob, nên chúng ta không có gì phải lo!” Nói xong dì Hân cầm tay Phẩm để vào lồn mình nói tiếp: “Cái nầy của Phẩm lâu rồi phải không?!” Phẩm mừng rỡ nói: “Cho tui bú nó được không?!” Dì Hân nói khi hẩy mu người lên: “Đang nứng lắm rồi bú đi!!!

( Hết truyện thương thương nhớ nhớ )

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.