VN88 VN88

Xem truyện tranh nhật bản 18+ hoc sinh phịch nhau cực hấp dẫn

Đột nhiên thầy cười thầm khi nhìn xuống phía quần. Thầy nhớ hồi còn đi học. Nhà thầy ở Ngã Sáu Chợ Lớn mà trường học thì tuốt ở trên miệtTân Định, thầy phải dùng xe buýt cho mỗi bận đi về. Có một lân, từ trường về nhà, xe buýt buổi trưa đông người, phải đứng chèn nhau như cá hộp, tay vịn cần an toàn, chưn phải nhón lên cao như một người đi đu chạm đất. Mấy cô’nữ sinh áo dài tha thướt, tóc đen yểu điệu, cũng đeo xe như thầy. Chuyện đụng chạm nam nữ trên xe buýt xảy ra hà rầm trong hoàn cảnh này. Thầy Phú Sĩ có tật “xấu máư’ hễ đụng chạm mành quá, thì thầy “giương” lên bất tử. Để Che dấu chuyện “nổi loạn bất hợp pháp” của “người bạn đời,, mặc dù nằm phía trong quần, thầy phải đành buông tay, khom khom người kiểu đang đau bụng, rồi vịn lấy thành ghế. Tính thầy thì “nổi giận” hơi dai, cố nhủ lòng cho “người bạn đời” dịu xuống, nhưng “anh ta” cứ làm xấu, bung bung ra hoài. Báo hại, khi xe buýt dừng ngay trạm nhà, thầy cũng không dám len lỏi đi ra cửa bước xuống. Tâm lý thanh niên, có tật giật mình, đi đứng lúc này, nhỡ mấy em vô tình thấy “anh bạn” đang làm xấu thì kỳ quá. Đợi cho xe lướt qua mấy trạm, tinh thần hồi phục, “người bạn đời” an vi ở tư thế ngơi nghỉ, thầy mới lững thững xuống xe, cuốc bộ trở về nhà. Thời kỳ đó, mỗi rân lên xuống xe là một đồng. Thầy Phú Sĩ nhà nghèo, đi học chỉ được ông bà già chi hai đồng, cho hai lượt lệ phí xe buýt đi về với khúc bánh mì thit. Cho nên, khi đã lỡ bộ quá trạm, phải đành chơi màn đi bộ về nhà thôi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.