Người ngoài biết cảnh tình này đêu thấy rõ hai với hai là bốn. Ông Kim Đan bị cặm sừng, nhưng ông này thiệt là lạ. ông tin lá bùa thầy Phú Sĩ cho: “Không thế nâo vợ bỏ được” hoặc là ông ta khùng, muốn dế cho vợ làm gì thì làm. Từ đó, đêm nào cũng vây, chờ cho ông chẳng ngủ. Bà Kim Đan đều điêu xuông garnge hòa tấu với Trường Can. Rõ ràng là thlên hạ đôn không sai, Trường Can cái gì cũng dai hết. Anh ta như một thợ lặn vừa có sức, vừa có hơi; lặn sâu, lặn lâu, lặn không mệt mỏi. Bà Kim Đan thường thờ dốc sau mỗi cơn đu hí. Ông bếp nhà hàng lúc trước lo nấu món “Bát tiên trầm thủy” cho người chồng tẩm bổ, bây giờ phải trổ hết ngón nghề chế biến cho bà chủ tãng thêm phần âm lực. Mỗi chén thuốc bổ đều được bà chủ Kim Đan tặng thưởng rất hậu hĩ.
Anh bếp lên tận Los Angeles tìm mấy tiệm thuốc Bắc quen thăm đò, để cho thêm những vị thuốc bỏ thêm vào món “Bát tiên trầm thủy” cho đậm đà. “Bát tiên trầm thủy” là món ăn gôm có tám thứ bỏ vào chưng, gồm có: Gan gà, vi cá, củ hành, thanh địa, kim châm, cật heo, trứng gà non và bối vãn. Bài thuốc này, để tăng cường thêm, ông bếp đã biến thành “Thập tiên trầm thủy”: Mười ông tiên bỏ vô nước cg với hai món mới nhất được khám phá: Bong bóng cá phơi khô với ngũ vị hương. Từ lúc ãn được bài bản này. Bà Kim Đan mỗi ìân giao tình với Trường Can đã có phần lợi thếhơn. Cái dùi Trường Can bắt đầu nhịp không còn đều nữa, còn cái trống Kim Đan cứ bật lên đòi hỏi. Dùi thì uể oải bỏ xuống, trống cứ tưng tưng đòi được đáTlh mạnh. Nhịp điệu lạc dần.Đêm khuya canh vắng không còn những tiếng kêu thảng thốt, mà chỉ dìu dặt theo tiếng thở phì phò của nhạc sĩ Trường Can. Bù lại, Trường Can lúc này tìên bạc dồi dào. Anh ta tập trung thân lực để bắt địa bà chủ. Khách đến chơi nhà hàng Kim Đan cuối tuần không lấy làm lạ khi thấy Trường Can đi chiếc xe Volvo mới tinh. Anh ta cũng vô ra ngân hàng thường xuyên và túi lúc nào cung rủng rỉnh vài ba tờ giấy trăm. Tất cả mấy món này đêu do bà Kim Đan cung cấp. Ngoài mặt nói là cho mượn, thực tế, cho tình nhân mượn tìên là coi như cúng ông địa nải chuối. Để biện hộ với chồng về cách đối xử quá đẹp với người nhạc sĩ làm công. Bà Kim Đan thường nói với chồng: “Mình làm ăn khá là nhờ Trường Can, anh ta đàn hay, hát giỏi, đìêu khiển thần tình, nên mới thu hút được nhìêu khách cho quán.” Thiệt chưa có thàng đàn ông nào ngu như thàng cha chồng Kim Đan. Vợ mình cho người ta xài còn phải mất tìên, vậy mà vẫn cứ phây phây lo hốt bạc.