VN88 VN88

Xem truyện tranh nhật bản 18+ hoc sinh phịch nhau cực hấp dẫn

Nghe tới đây thầy Phú Sĩ tự dưng nhột, “mình chuẩn bị mượn tìên nó, nó đã kê mình rồi”. Có tật giật mình, thực ra, khi Kim Đan thốt lời này nàng không có ý ám chỉ thầy mà nói một cách bâng quơ chung chung.

Nhà báo Tuấn Vũ nãy giờ ngồi nghe hai người đối đáp mà việc mượn tìên cũng chưa đi đến đâu, chàng ta đưa tay che miệng ngáp một cái, tay kia chìa qua thầy Phú Sĩ véo nhẹ một phát như ra ám hiệu thúc dục. Tuấn Vũ xưa nay làm báo viết văn thì hay, nhưng rõ ràng các moi tìên phụ nữ anh ta dốt quá. Từ chỗ đó, khi thấy thầy Phú Sĩ cò cưa, anh ta đâm khó chịu và thất vọng.

Dù biết Tuấn Vũ nôn nóng mau có tìên để lên sòng bạc, nhưng thầy Phú Sĩ với kinh nghiệm đây mình, tiếp tục hòa hưỡn sợ nhanh quá sẽ hư chuyện. Thầy nói với Kim Đan giọng như ru:
– Kim Đan buồn quá há, một mình ở cái nhà rộng thênh thang, quạnh hiu dữ à?
Kim Đan vuốt má, cong cong môi lên đáp.
– Một mình, vậy mà khỏe đó thầy?
Câu trả lời “trật bài chìa” không vô khớp khiến thầy Phú Sĩ cụt hứng, cũng may Kim Đan vớt lại:
– Ủa còn thầy bây giờ ra sao?
Chờ có bao nhiêu đó để giải bày, thầy Phú Sĩ tuôn ra:
– Thầy bây giờ hả, cóvợ cũng như không, buồn chán lắm, tối ngày theo mấy ông nhà báo loanh quanh cho đỡ sầu.
Kim Đan an ủi:
– Sao thầy không hành nghề coi bói lại. Mấy lần muốn tìm thầy để hướng dẫn vài việc, nhưng nghe người ta nói thầy đi “Xe Đạp” tối ngày nên lại thôi.
Thầy giật thót người: “Con mẹ này quá quắt lắm. Cái tẩy của mình dấu nãy giờ tự nhiên bi lật ra cái rẹt như vậy coi như tiêu tùng.” Phần Tuấn Vũ nghe Kim Đan nói vậy, biết là không êm rồi, nhưng cũng cố gắng bào chữa cho thầy một câu:
– Họ đồn vậy chớ thầy đâu đến nổi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.